29/3/10

Internet

Hic hic, sao ko up ảnh lên được nhỉ? Mấy ngày nay bỗng thấy buồn. Khóa luận còn đang dang dở, cũng hơi mệt nữa. Định viết về chuyện dùng mạng Internet ở ktx. M sẽ up ảnh chụp bằng webcame ngày ở kt 1 năm trước đây, về cái thời dùng máy tính ko mạng.
Mạng Internet của ktx bán theo thẻ, mua bao nhiêu thì dung lượng và thời gian dùng từng đó. Mạng chậm, khó mà down được cái gì vì sẽ rất nhanh hết dung lượng; đọc báo thì chậm lắm. Một cái thẻ 50k chẳng dùng được bao lâu. Sinh viên có máy tính cứ kêu oài oài, đội quản lí về mạng bảo rằng tiến hành nâng cấp nhưng tình hình vẫn vậy. Sinh viên cứ kêu ca phàn nàn với nhau và viết cả vào phiếu điền tra của ban quản lí mà ko thay đổi được gì. Thế là một số người ko dùng, một số chỉ thỉnh thoảng mua thẻ mà dùng bập bõm thế thì cập nhật tin tức sao được?
Dạo đó kt cũng thông báo là có mạng wife truy cập miễn phí. Con số sv có lap mang ra sử dụng là ko nhiều (hồi đó là vậy). Mạng wife kém, ko thể ở trong phòng mà truy cập được (trừ một vài phòng ở tầng cao). Vậy hành động chung là vác máy ra sân kt. Nghịch lí thế đấy! Mà mang ra thì ngồi đâu. Ngồi gốc cây ở sân kt ạ. Chẳng có ko gian riêng nào cho những người muốn vào mạng bằng wife cả. Thế là thành lười, ít ra đó.
Ktx là nơi đỡ tiền nhà ở cho sv nhưng còn bao nhiêu thứ đáng phải bàn.

27/3/10

Linh tinh một tí



Bên Blog của bác Đàm Minh Thụy có viết bài:"Làm thế nào để thu hút?". Mình đọc và thấy thương cho cô gái. Cô ấy yêu ngay cả khi không có sự đáp lại của người kia, mà có lẽ mối tình đơn phương nào chẳng như vậy. Dù câu chuyện là chàng trai hay cô gái thì yêu đơn phương cũng sẽ là rất khổ. Một người, quen biết gặp gỡ, nghe giọng nói, thấy ánh mắt, nụ cười kể cả cái cách người đó nổi giận đều làm cho ta thấy đáng yêu, có khi mong chờ từng phút, từng ngày để được thấy hình ảnh người đó. Nhưng yêu mà ko được đáp lại thì buồn lắm, cứ thấp thỏm lo âu, rồi khi vui khi buồn cũng một mình. Vậy thì sao ko thể hiện cho người đó biết? Có một người vẫn ngày đêm nghĩ về họ, dành cho họ những tình cảm thật là sâu sắc. Nhưng con người ta có phải là gỗ đá đâu mà ko có cảm giác là có một người nào đó đang để ý, quan tâm đến mình. Trong trường hợp này và nhiều trường hợp tương tự nữa, mình nghĩ người con trai biết, biết có một người con gái dành tình cảm cho mình. Nhưng cô gái ơi, có phải người con trai đó ko phù hợp? Cô cũng đáng yêu, cũng thu hút hút đấy nhưng là với một người đàn ông khác, có phong cách khác. Vậy thì việc chi cô phải buồn sầu? Vẫn biết tình cảm mà cô trao đơn phương đó là kết tinh những thương nhớ, mong chờ, vậy thì sao cô ko để nó là một tình cảm đẹp đẽ, thiêng liêng cô dành cho người đó ở sâu trong trái tim mình. Cô sẽ nghĩ đến người đó với sự trân trọng và mến yêu nhất. Nhưng cô hãy lạc quan, yêu đời và đi tìm cho mình một người bạn đời phù hợp. Hạnh phúc là những gì ta cố gắng nỗ lực, chắt chiu từng ngày và sống một cách ý nghĩa nhất. Khi gặp được người phù hợp, tình yêu của cô sẽ có trao có nhận, có sự quan tâm, yêu chiều và những giây phút thăng hoa ngọt ngào mà người yêu cô dành cho cô. Còn tình cảm đơn phương hãy để nó trong tim với những gì cô trân trọng nhất. Hãy mở lòng cô gái nhé!

24/3/10

Một chiều vui


Cả ngày đi học nhưng hôm nay ko thấy mỏi. Về nhà đi chợ, nấu một bữa ăn ngon. Tinh tươm xong mở lap ra, chọn chương trình mình yêu thích, ngồi ăn và xem ngon lành. Trong lòng mình tự nhiên dâng lên một cảm giác biết ơn bố mẹ, những người đã vất vả làm việc, dành dụm tiền nuôi mình ăn học như ngày hôm nay. Mong mình có thể làm mọi việc để bố mẹ vui lòng! con yêu bố mẹ!

21/3/10

Mẹ


Lúc này, nhớ đến Mẹ, mình nhớ đến hoa hải đường. Hồi bé tí, mẹ đưa lên nhà bác chơi, có 2 cây hoa hải đường đẹp lắm. Lá cây xanh mướt. Hoa đỏ rực. Nhị vàng ươm. Mê mẩn mãi. Bây giờ mỗi lần về nhà lại được ngắm cây dù nó chỉ nhỏ nhỏ xinh xinh là cây cảnh thui. Mẹ vẫn ngày ngày tưới nước chăm chút cho nó và một hàng chậu cảnh khác nữa, để mỗi mỗi cái tết về lại ngập tràn đầy hoa. Đó là thú vui của mẹ