18/6/10

Mưa


Mình thích mưa và chợt nghĩ đến bông hồng đỏ

Chiều nay trên phố, chợt có cơn mưa bay... Nắng nóng quá khiến mình thèm một cơn mưa rào mùa hạ. Mưa lau sạch bụi cửa kính các tòa nhà, tắm cho những chiếc xe hơi mát. Mưa rơi đi cho mọi người dễ chịu. Nóng mãi thế này thì ko mún làm gì đâu, huhu.

Chiều này, ngồi nghe Thùy Chi hát bài "Mưa" cho mát mẻ. Lắng nghe mưa thầm hát, từng giọt thấm ướt vai em, mà lòng thấy ấm bên anh mỗi lúc bên nhau dưới mưa nồng nàn...

Có một cô giáo dạy tiếng Anh mình rất ấn tượng. Cô là người Huế, giọng cô thật nhẹ nhàng, ấm áp. Cô thích nghe bạn lớp trưởng hát. Bạn này giọng trong veo và hay hát những bài giống Thùy Chi. Mùa hè đến lớp thấy cô mặc chiếc áo màu xanh nhạt, cô luôn mỉm cười mới thấy thích ngắm cô làm sao! Cô cho điểm nhóm Monday của mình thật cao vì cô bảo nhóm em có nỗ lực làm việc. Dù chưa thật sự hoàn hảo đồng đều ở tất cả các bạn nhưng cô chấm sự cố gắng. Hehe. Sao mà yêu cô thế! Mong kì sau lại được học cô để gặp ánh mắt nhìn khích lệ. Nhóm mình lại cố gắng!

Mùa hè nóng bức nên bị ấn tượng bởi những gì mát lành, dễ chịu. Muốn ăn cơm nhà, tất cả những món ăn quen thuộc và một bữa cơm có cà pháo với rau muống luộc, có hình ảnh gia đình mình ngồi quây bên mâm cơm, có tiếng trò chuyện vui vẻ. Có một chuyến du lịch tươi xanh.
Giờ thì đói bụng rùi, đi nấu ăn thôi:>

15/6/10

Mùa hè mát lạnh


Mình về thăm nhà mấy ngày mà hôm nào cũng mất điện. 23h đêm mới có! Thương em gái đang mùa ôn thi vào lớp 10, học hành nóng bức. E pai học bằng đèn tích điện, ánh sáng lờ mờ. Bao giờ mới hết cắt điện cho em học đỡ vất vả!
Mẹ thì bị đau tay. Mẹ thoái hóa mấy đốt sống lưng và cổ rùi. Bóp tay cho mẹ mà thấy da mẹ đang héo dần đi, cơ tay lỏng lẻo, nhão nhẹo. Huhu, mình sợ mẹ ốm và già đi lắm!
Cây sấu và cây nhãn thật to trước nhà làm dịu đi một phần cái nóng. Những cơn gió mát mỗi khi trời tối làm mình cảm thấy bình yên đến lạ. Chỉ có tiếng ếch nhái kêu ngoài đồng và ko gian tôi tối. Mùi hương của các thứ cây thứ hoa quanh nhà hòa vào bầu ko khí làm mình dễ chịu biết bao. Mình bỏ lại những lo toan bộn bề ngoài con đường nhựa. Trở về nhà là mình thấy bình yên. Bình yên lắm! Nơi đó có mẹ và em!

8/6/10

Tạm biệt ngôi nhà thân yêu!




Thế là ko còn được đến giảng đường nghe những bài về ngôn ngữ cùng những gương mặt thân quen. Mai đây mỗi người mỗi ngả, hiếm có khi nào gặp lại được nhau. Mùa chia tay nào của sinh viên cũng thế, gợi lên bao nhiêu kỷ niệm về những tháng ngày đã sống, làm việc và vui chơi thích thú. Tạm biệt nhé những người bạn của tôi. Cảm ơn
các bạn đã bên tôi trong một tập thể cùng tôi tham gia những hoạt động đáng nhớ. Mong ngày gặp lại các bạn sẽ thành công! Chúc các bạn mọi điều tốt lành!