29/5/11

Chút bối rối

Mấy hôm nay mình chăm theo dõi các tin tức thời sự, đọc kỹ các bài viết liên quan đến hoạt động trên biển, tinh thần cũng đồng nhịp với dòng thời sự lắm! Nhưng mình đang có chút vấn đề nho nhỏ.

Đó là, hôm qua mình có trò chuyện với một người (nam). So với những lần tiếp xúc trước (chung chung), cảm giác của mình lần này khác quá! Mình cảm nhận thấy sự khác biệt từ trong cách trò chuyện, cách nhìn một vấn đề, mặc dù thời gian tiếp xúc ngắn thôi nhưng mình đã cảm nhận thế! Mình có những người bạn quan tâm đến mình rất chu đáo, rất tốt bụng, nhưng họ lại ko mang đến cảm giác làm mình bị thu hút. Còn nhân vật vừa giới thiệu trên đây, khiến mình tò mò, muốn tìm hiểu, nhưng lại phát hiện sự khác biệt :(

Dù chỉ là bạn bè (trước tiên là thế, để tìm hiểu, rồi có tiến đến điều gì xa hơn hay ko thì mình chưa biết:>) nhưng mà sự khác biệt hay sự tương đồng thì tốt nhỉ! Làm sao để gặp được người vừa thu hút mình, lại có cùng cái nhìn về cuộc sống và các vấn đề xã hội với mình? Hoặc có cách nào để mình dung hòa sự khác biệt đó ko? Mình đang bối rối.

Mấy hôm rồi, dạo qua hàng sách ở đường Láng, ở ko gian đó mình thấy tĩnh tâm hơn, tìm được những quyển truyện hay mang về đọc. Muốn trồng cây hướng dương để xem nó nở hoa nhưng ko kiếm được đất; chắc mình phải mua chậu cây cảnh chậm lớn về ngắm vậy:( Nhịp sống vẫn đang đều.

23/5/11

Một ngày thường

Từ ngày bé mình đã hào hứng với các hoạt động tập thể. Cắm trại hè ở nhà năm nào cũng tham gia. Hoạt động văn nghệ, thể thao nào... cũng thích có mặt. Mấy ngày này bên khoa Ngôn Ngữ của mình tổ chức Hội Thao. Có chương trình giành cho cựu sinh viên nên mình đăng ký luôn. Từ ngày ra trường, mình ít có thời gian gặp đông đủ bạn bè. Đây là một dịp ko thể bỏ lỡ. Bóng đá cùng các bạn thấy thú vị, tinh thần đồng đội và đoàn kết được củng cố thếm! Dù bi giờ người đang đau nhức vì bóng đá.

Điểm 9 giữa kỳ môn Kinh doanh và phát hành báo chí sáng nay làm cho mình vui. Đề bài đã hỏi đến kiến thức thực tế mà mình đã tích lũy được trong quá trình tự đi kiến tập ở báo Văn nghệ và Đài truyền hình Cáp Hà Nội. Mỗi lần làm bài tiểu luận lại có thêm được một chút kiến thức. Mình thích những bài viết hàm chứa những vấn đề. Tri thức đó sẽ tự ngấm vào mình và được bộ não sử dụng đến khi cần thiết.

Chợt nhớ ra, lâu rồi mình ko nghe nhạc, radio cũng ít mở hơn. Có những thói quen dần thay đổi. Mình thích sự sắp xếp để hoàn thành công việc. Nhưng mình còn thích sự bất ngờ, táo bạo hơn. Chả thế mà thời phổ thông mơ có một chàng trai bất ngờ xuất hiện, tặng một bó hoa hồng đỏ bên hành lang lớp học. Hi, thời đó đã xa rồi. Bây giờ ko mơ tưởng như thế nữa. Nhưng cs có những điều bất ngờ thì vẫn hay chứ nhỉ!

21/5/11

Đám cưới

Hôm qua mình về đám cưới bạn! Mình những tưởng ký ức một thời phổ thông trong chúng ta lại hiện về. Mọi người trong lớp mình sẽ được ngồi quây quần bên nhau, ăn uống, hát hò và trò chuyện thật nhiều... Nhưng mọi thứ đã ko diễn ra như thế! Mình tiếc lắm!
Bạn, nhân vật chính của ngày hôm qua, bạn cứ chạy đi đâu í. Có lẽ bạn bận! Có thật nhiều bạn bè đến dự đám cưới của bạn: bạn phổ thông, bạn cấp 2, bạn đại học... Một tốp người ngồi bên nhà bạn, vài tốp người ngồi ăn bên nhà bác bạn... Mọi người phân tán quá bạn ah! Muốn nhìn gương mặt nhau thật kỹ (có những người đã mấy năm ko gặp), muốn uống với nhau thật vui... Vậy mà rồi lung tung hết cả!
Mình và mọi người đứng ngoài cổng một lúc lâu vì trời nóng quá! Mẹ bạn cũng đứng đó đợi khách, chào khách. Giá mà bọn mình được nghe giọng mẹ cậu nói, được thấy mẹ cậu mỉm cười với chúng mình... Nhưng ko thế! Bạn cũng chạy qua nói với mọi người một, hai câu rồi bạn đi. Lúc mọi người ăn uống cũng thế! Bạn ào qua rồi đi. Bạn ko nói, ngày mai đưa dâu nếu bạn nào ko bận thì xuống đây đưa tớ về nhà chồng nhé! Và bọn mình cũng ko có viễn cảnh tụ tập, hát hò buổi tối...Mình đã mong đợi nhiều quá phải ko? Có lẽ vì mình đã nghĩ khác bạn...mình buồn...sorry!

16/5/11

Modern Girl

Mấy hôm nay trời Hà Nội đều mưa, những cơn mưa nhiều hơn mùa hè năm trước! Tiết trời mát mẻ làm nảy sinh ý muốn đi ra ngoài ngắm cảnh, ngắm người, ghi vào trí nhớ những màu sắc sinh động. Dạo hết con đường ven Hồ Tây từ Yên Phụ rẽ xuống với hương sen ngan ngát, nhịp ga xe lại nhẹ như chưa bao giờ thế! Tối nay cảm hứng viết cái này!

Phụ nữ trong xã hội hiện đại, hàng ngày đi làm trọn giờ công sở. Thỉnh thoảng có buổi gặp gỡ khách hàng hoặc bạn bè vào buổi tối. Tùy vào đặc thù công việc khác nhau mà thời gian làm việc của họ có thể vào cả buổi đêm như làm truyền hình, bác sĩ… Dù thế nào thì phụ nữ hiện đại chắc chắn phải là một người đi làm.

Nhờ vậy mà họ có điều kiện đi du lịch khắp các địa danh trong nước, nước ngoài một cách đơn giản và thường xuyên. Những người có cùng chung sở thích và quan niệm về cuộc sống có thể kết thành một nhóm, gặp gỡ nhau chia sẻ buồn vui. Họ biết lựa chọn những trang phục đẹp, chụp những tấm hình xinh!

Phụ nữ trong xã hội hiện đại có nhiều Kênh thông tin để bổ sung vốn kiến thức xã hội cho mình: Internet, truyền hình, tạp chí, báo, radio… Cũng như nam giới, họ muốn tận hưởng những đỉnh cao công nghệ khi ngắm các dòng sản phẩm của Apple, làm chủ vô-lăng… Phụ nữ thích mua sắm những đồ dùng tốt nhất về trang trí và sử dụng trong gia đình.

Đam mê của mỗi người phụ nữ được khơi dậy mạnh mẽ và thực hiện trọn vẹn trong thời đại ngày nay. Có thể là âm nhạc, điện ảnh, hội họa… Và họ thu hút được nhiều ánh nhìn ngưỡng mộ.

Phụ nữ bây giờ đẹp hơn, tươi tắn hơn khi có mỹ phẩm, công nghệ làm đẹp hỗ trợ. Một chút phấn hồng cho tỏa sáng nụ cười ngày nắng! Một chút cầu kỳ cho diện mạo sang trọng buổi dạ tiệc!

Từng có một câu hỏi: phụ nữ có thể ở nhà để chồng đi làm nuôi gia đình ko? Không! Câu trả lời chắc nịch là vậy! Ko chỉ vì lý do kinh tế, mà với xã hội sôi động đang biến đổi từng ngày, một phụ nữ ko có một công việc, ko tiếp xúc với xã hội, cô ấy sẽ tụt hậu, sẽ ko có cơ hội thể hiện mình và tận hưởng trọn vẹn cuộc sống!

Vậy thì phụ nữ hiện đại sẽ học hỏi, năng động từng phút, từng giờ để bắt nhịp với dòng chảy cuộc sống. Phụ nữ muốn xây dựng tri thức nhân loại, muốn vươn tới cái hoàn hảo, muốn được là chính mình… Tự hào vì là người phụ nữ của thời hiện đại! ^ ^

14/5/11

Một chiều dạo chơi


Hình chụp ở bờ sông - trước nhà
Hôm qua mình ko thể đăng nhập để viết bài vì anh Blog có lỗi :( Một chiều lang thang phố cổ sau những cơn mưa rào mùa hạ. Đường phố sạch thêm, bầu ko khí trong lành hơn và dòng người dường như ko còn hối hả, vội vã như mọi ngày. Gương mặt ai cũng dãn ra, dễ chịu và chạy xe chầm chậm. Mình đi vòng hết những con phố lớn nhỏ ngắm đủ màu sắc!

Hàng Dầu và hàng Buồm long lanh, rực rỡ bởi những kiểu dép giày đủ loại bầy hai bên đường, trong cửa hiệu. Dù bạn là một cô nàng cá tính hay điệu đà thì ghé đến nơi này bạn cũng sẽ tìm cho mình được những kiểu phù hợp. Phố Đinh Liệt bày bán nhiều loại khăn nhưng phải đi ngắm phố này vào mùa đông mới thú vị bởi sẽ cảm nhận thêm được sự ấm áp trong cái lạnh ngày đông người co xo.

Phố Nguyễn Xí có nhiều cửa hàng sách. Hàng Bạc thì chủ yếu là những mặt hàng được bày trong cửa hiệu. Hàng Đào sôi động hơn với những kiện quần áo quần áo. Thong dong dạo phố được ngắm thỏa con mắt và hít hà cái ko khí trong lành của bầu trời sau cơn mưa. Cuộc sống độc thân cho mình những phút giây thoải mái, được làm những việc mình thích!

Chiều gọi điện cho đủ mọi người trong gia đình, trò chuyện rồi đi nấu cơm. Kết thúc một ngày nhẹ nhàng, ko nắng nóng, ko mệt mỏi. Vậy là chẳng còn điều gì mong ước hơn! Sắp tới có lẽ sẽ tìm một công việc gì đó để làm, kiếm thêm chút tiền phụ đỡ bố mẹ. Để bố mẹ chu cấp cho mình mãi cứ thấy áy náy! Vẫn đang nghĩ nhiều về công việc tương lai. Nhưng tựu chung lại thì bây giờ mình nhìn mọi việc đều thấy nhẹ nhàng hơn. Bắt đầu cảm thấy mình có được những giây phút cân bằng. Mình có thể điều hòa được cuộc sống của mình rồi thì phải!

11/5/11

Đàn bà con mọn

Hôm trước đi bệnh viện khám sức khỏe, mình gặp một chị rất bùn cười. Chị đó cao khoảng 1m62 nhưng người thì gần như hình chữ nhật. Chị đó mặc một chiếc váy hoa nhỏ màu xanh, vải mỏng, ngắn đến trên gối. Chân váy là đường bèo nhún đu đưa cùng với bước chân của chị:> Chị ấy nói to lắm! Nói oang oang ở chỗ đông người í!

Chị ấy chủ động trò chuyện với mình. Tự kể rằng học khoa Quản trị của trường Kinh tế. Chị ấy đi khám sức khỏe để tìm việc khác sau khi sinh (chị ấy gọi là chuyển công ty). Chị ấy ngồi gần mình, da mặt đen bóng, tóc sợi nọ vương vào sợi kia lòa xòa trước mặt và được buộc túm vội vàng sau gáy. Chị ấy tự nói rằng khi lấy chồng và sinh con thì tâm lý người phụ nữ thay đổi nhiều lắm. Lúc nào cũng tất bật với gia đình. Mình chưa biết tâm lý thay đổi thế nào, nhưng nhìn chị ấy ai cũng thấy là rất luộm thuộm.

Chị ấy cứ thao thao bất tuyệt về việc phụ nữ khi có gia đình thì sẽ thế nào. Chị ấy khiến mình đôi chút hoang mang:> Chị ấy bảo người chị ấy to như vậy là vì ăn cho con, ko giữ được eo đâu. Chết thật! Chẳng lẽ phụ nữ khi có con mọn lại xấu xí và tiều tụy vậy sao??? Nói oang oang ở chỗ đông người, đi đứng nguyềnh ngoàng, vung tay vung chân. Ôi, ác mộng!

4/5/11

Ngày nghỉ 1-5


Hồ bơi Tam Đảo
Hic hic, Blog của mình mấy ngày ko đăng nhập được vì mình đã thay thế email và mật khẩu :( Vậy là kỳ nghỉ 4 ngày đã lùi xa. Mình trở về nhà và có chuyến đi Tam Đảo cùng với lớp của em gái. Học sinh lớp 10 bây giờ, cao lớn, khỏe mạnh và ra dáng quá:> Tuy nhiên các em cũng rất vô tư hồn nhiên và vui tươi.

Mình dậy từ 3h sáng cùng em chuẩn bị đồ rồi mẹ chở ra trường học của em, nơi xe và mọi người đang chờ ở đó. Thật tiếc vì thầy chủ nhiệm ko đi cùng nên chỉ có mình và mẹ của em Bí thư lớp đưa các em đi. 28 người đến Tây Thiên lúc 7h sáng. Cả đoàn ko đi đường chính đã được xây bậc cầu thang để leo lên đỉnh núi mà đi bằng đường thác, đi qua các con thác nhỏ với những phiến đá gập ghềnh nhấp nhô, lối đi rất hẹp.

Các em hiếu động té nước trêu nhau, được nghịch nước thác có vẻ rất thích. Khi đi lên đường chính để leo lên Thác Bạc, cả đoàn nghỉ lại trong quán hai bên đường để ăn trưa. Ở đây người ta bán đủ các đồ lưu niệm, những khúc gỗ tạo dáng hình con thú, rồi gà nướng, trứng nướng, ngọn su su và cả cơm lam... Ngồi hai bên đường quan sát thấy rất nhiều người xách những viên gạch đã được buộc dây sẵn để mang lên chùa trên đỉnh núi công đức. Ai ko đủ kiên trì vì mệt và nặng sẽ bỏ lại viên gạch dọc đường. Vậy là lúc xuống núi để sang Tam Đảo thấy rất nhiều đống gạch nhỏ:>

Đi Tây Thiên được rèn luyện sức khỏe vì leo nhiều:> được nghịch nước suối mát:> Sang Tam Đảo thì chỉ thích ko bầu khí trong lành, thoáng đãng. Xe lượn vòng leo lên lưng chừng núi rồi thu vào tầm mắt là những mái nhà, cánh đồng, ngọn núi phía xa xa. Dạo chơi chợ một lát rồi mình ra xe ngồi nghỉ chờ các em về. Kết thúc một kỳ nghỉ năm nay vẫn chưa có gì đặc biệt:)