21/8/12

22

Hà Nội - một ngày thường. Ta cho mình một ngày nghỉ ở nhà sau những ngày ốm mệt, đau đầu vì công việc. Và những mâu thuẫn. Sáng nay, 9h40, một người con gái bay vào Sài Gòn, lên Vũng Tàu du lịch. Một cảm giác yêu thương dâng lên trong ta những cũng chất đầy những mâu thuẫn. Ta ko thể lý giải nổi. Dung hòa những cái mâu thuẫn đời thường thật khó lắm thay. Mỗi cá thể là một cái Tôi to đùng. Khác biệt. Suy nghĩ - lối sống - hành động. Đen - Trắng. Đối lập khủng khiếp! Ko phải ko yêu thương, lo lắng cho nhau, ko phải ko muốn chia sẻ cùng nhau. Nhưng sao mà khó lắm thay. Ta biết, rồi cũng chẳng được sống cùng nhau lâu đâu. Mai này ta đi vào một nơi khác, biết đâu khổ đau, u sầu.. có thể lắm chứ. Cuộc sống ko ai biết trước được. Vậy thì lúc đó lại mong, cần chia sẻ cùng nhau. Vậy mà lúc này mắt ta nhòe nước. Ta thấy bất lực khi mình ko thể dung hòa được những mâu thuẫn, chỉ thấy căng thẳng vô cùng. Đi làm đã mệt mỏi, căng thẳng lắm. Trở về là mong được nghỉ ngơi. Vậy mà xung đột. Sự khác biệt nếu làm cho cuộc sống này thú vị hơn thì được. Nhưng sự khác biệt mà làm cho nhau phải khổ sở - thì có nên xa nhau. Biết đâu mỗi người một nơi lại có thể dễ chịu hơn. Ko phải chịu đựng nhau/ ko fai chịu đựng sự khác biệt/ mà cảm giác ko cách nào giải tỏa.

8/8/12

Gửi...

Hỡi người tôi yêu Có thấu chăng cho lòng tôi Một ngày xa nhau, sao thấy như đã từ lâu Hỡi người tôi yêu Ngày tôi nhớ, đêm tôi chờ Tôi vẫn tương tư, thương nhớ ai trong mộng hờ Hỡi người yêu ơi quên sao Kỷ niệm ngày nao bên nhau Ngọt ngào yêu thương cho nhau tình xuân thắm thiết
"Cớ sao em lại giận hờn ? Cớ sao em lại buồn phiền ? Người yêu dấu ơi ! Cùng nhịp đôi tim thương yêu Ðừng để lòng ai cô liêu Ðừng để thời gian trôi mau, về trên mái tóc Cớ sao em lại ngại ngùng ? Cớ sao em lại lạnh lùng ? Ðành lòng quên sao ?! Hỡi người tôi yêu Có thấu cho chiều nay Lặng nhìn mây trôi theo gió mây ơi về đâu ? Nhờ làn mây bay cho tôi gửi tâm tư này Mang đến cho ai Tôi nói yêu ai trọn đời