30/10/13

Nhớ đấy

Sự trống trải xâm chiếm cõi lòng. Có cuộc chia ly nào ko đau xót! Quá thương mà rồi lại ko làm j được để jup, ko ở bên được. 8h19' ngày 30.10 trời Hà Nội mưa như nức nở. Rồi đây mỗi đứa sẽ sao? Mới hay, ngoài tình yêu còn có cuộc sống. Người ta ko thể vượt qua được cái hữu hạn ấy. Có lẽ người ta cũng bế tắc như mình, ko tìm cách nào cải thiện, giải thoát. Rồi người ta sẽ phải lo cuộc sống với những thứ xung quanh. Điều mà cả hai đứa cùng biết, giờ ko biết nữa. Ko nghĩ tới. Nói vậy thôi nhưng ko làm sao được. Có lúc nó sẽ lại trỗi dậy. Sẽ lại nhớ, thậm chí mong, chờ. Nhưng, có thay đổi được j đâu mà mong chờ.

Ko biết gọi tên

Bạn biết ko, thật ra cứ mỗi khi đi đường về một mình lúc tối muộn, mình thấy thật cô đơn. Và lúc đó mình lại mong một vòng tay ấm của người cầm lái ngồi trước. Dù có thể mình chưa hoàn thiện tất cả những kỹ năng để có thể vững vàng đi lấy chồng, nhưng mình đã mong kết thúc quãng đời độc thân, để được chăm sóc và yêu thương ai đó.

Trừ phần lớn thời gian là nghĩ và sống tích cực, thì mình cũng có lúc thật bi quan với cái thực tại trần trụi. Đã có lúc mình thật yếu đuối, khi những đau xót của những nỗi niềm dấy lên. Rằng mình nhớ, và thật thương một ai đó. Rằng quyết định của mình có thể hoàn toàn đúng thì mình cũng thật đau xót trong lòng. Đôi bàn tay ấm nóng ấy lau nước mắt cho mình. Bờ vai ấm để mình chui vào sau áo mưa của trận mưa ngập đường phố năm ngoái. Lúc ấy mình đã nói, đó là lần đầu tiên mình ngồi sau một người con trai đi dưới trời mưa. Cảm giác thật tuyệt ấy chắc mình sẽ ko thể quên.

Bạn biết ko, rằng mình muốn ngồi sau để người ấy đi mua SuKem dỗ dành...

23/10/13

Mình

Cậu bạn mình bảo:
"Cuộc đời này có 3 điều ko thể lựa chọn: 1.bố mẹ, 2.anh chị em, 3.con cái. Còn lại đều có thể lựa chọn được hết. Vậy thì hãy lựa chọ những gì tốt nhất và phù hợp nhất với mình để sau này ko phải ân hận. Yêu nhau 100% nhưng khi lấy nhau về sẽ bị chi phối bởi gia đình, bố mẹ, anh chị em.. và bạn bè của hai bên. Tình yêu lúc đó chỉ còn 30%.

Hôn nhân là địa ngục. Nó sẽ giết chết tình yêu. Khi đó người ta chỉ sống vì tình nghĩa và trách nhiệm.

Người ta vẫn nói: yêu thì ko nên tính toán. Nhưng đó là sai lầm. Người ta đừng nên vụ lợi, còn được phép tính toán. Tính toán để được hạnh phúc thì tại sao lại ko tính toán. Nếu ko tính toán có phải là mù quáng ko?

Hãy lấy một ai đó yêu mình hơn mình yêu họ, biết sống có trách nhiệm với gia đình, biết hy sinh vì người khác. Và bản thân mình cũng vậy."

Mình nói, lúc này thôi: mình có một gia đình đau khổ, mình đau khổ cho tất cả họ. Mình đau khổ cho Tình Yêu lao đao, khốn đốn của mình.

Sẽ có lối thoát cho mình. Mình ko muốn bị những rắc rối, phiền hà bủa vây. Và mình fai lo toan cho nó. Mình chỉ mong bình yên. Mình ko dám mong hạnh phúc.



11/10/13

Hòa chung cảm xúc dân tộc

Những ngày này hòa chung với cảm xúc của dân tộc, mình đã ko cầm được nước mắt khi thấy những hình ảnh, hiện tại và quá khứ lịch sử. Những ngày này và cảm xúc này sẽ ko thể nào quên trong cuộc đời. Mong dân tộc mình, đất nước mình sẽ ngày càng vững mạnh thêm. Thế hệ con em tương lai sẽ cần tiếp tục biết về lịch sử, về những ngày đấu tranh kiên cường của ông cha để có độc lập, tự do, hòa bình và hạnh phúc.

9/10/13

Ký ức (Quá khứ) của...

Save...

CÓ NHỮNG KHI MỘT MÌNH

14 tháng 6 2011 lúc 18:11
Khi cuộc sống hối hả chạy qua, bỏ lại sau lưng bao nhiêu điều nuối tiếc,mình chợt ngoảnh lại nhìn những ngày cũ và chợt nhận ra rằng chẳng còn lại gì ngoài những nỗi nhớ, nỗi nhớ cồn cào trong tim dành cho ai đó.

Một nỗi nhớ không tên, mà cũng chẳng có định nghĩa, ý niệm.Nó cứ gờn gợn trong cảm xúc, trong suy nghĩ ngay cả những công việc thường ngày, dường như mình đang chạy trốn sau những vặt vảnh tất bật của đời thường.

Nỗi nhớ có khi làm mình quay quắt.

Cảm nhận

18 tháng 6 2011 lúc 13:14
Chắc hẳn trong chúng ta ai cũng đã từng một lần khóc,
những giọt nước mắt đó cho dù là hạnh phúc hay đau khổ
thì mình tin chắc rằng nó sẽ là không vô nghĩa
 ... Hãy cho đi để rồi nhận lại ...
để rồi là một lời Cảm ơn thật ý nghĩa làm sao". Có một câu nói mà mình rất thích " Kem dù lạnh đến mấy cũng phải tan ra bởi sức nóng,
Tình cảm dù lạnh đến mấy cũng sẽ ấm lên từ những tình cảm chân thành" Chúc một cuối tuần thật vui ^^ :D đến những người bạn của tôi

Khi một cánh cửa hạnh phúc đóng lại, một cánh cửa khác sẽ mở ra.

31 tháng 7 2011 lúc 11:47
Khi một cánh cửa hạnh phúc đóng lại, một cánh cửa khác sẽ mở ra.
Nhưng thường ta cứ ngắm mãi cánh cửa đóng lại để rồi không thấy cánh cửa đang mở ra.Tôi thường hay nghe người ta nói câu này để khuyên nhủ ai đó, hay chính bản thân mình để mạnh dạn hơn, vượt qua nỗi đau của tình yêu cũ và đón nhận tình yêu mới, nhưng đối với bản thân tôi, câu nói này có lẽ không thể xảy ra.
Tình yêu đối với tôi, đơn giản chỉ là tình cảm, cảm xúc của bạn khi bạn gặp ai đó khiến trái tim bạn nhảy múa và sau đó khiến tâm trí bạn nhớ nhung, và cuối cùng bạn khao khát được có lại cái cảm giác nhảy múa của trái tim lần nữa.
Và khi sự khao khát không được thỏa mãn, tình yêu sẽ tự nó ra đi. Tình yêu chỉ ở lại khi nó được đáp trả, và chính vì thế mà tình yêu của tôi không bao giờ ở lại bên tôi. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ yêu một ai đó đến hết cuộc đời mặc cho người ấy quay lưng ra đi. Tình yêu của tôi, cũng giống như hạt giống nhỏ, nằm lạnh giá trong mùa đông, đợi khi nắng ấm xuân về, nẩy mầm, ra lá, đón nhận nắng ấm vươn lên.
Một ngày nọ, mùa xuân đến, tình yêu đã đâm chồi nảy lộc trong trái tim tôi khi tôi gặp người ấy. Trái tim tôi đã nhảy múa, thế nhưng có chỉ là khoảng khắc ngắn ngủi, vụt qua. Tôi mong mỏi sẽ gặp lại người ấy, sẽ được có một tình yêu đáp lại, thế nhưng điều đó là không thể.
Tôi đã nghĩ rằng, một lần nữa, tình yêu của tôi sẽ ra đi, thế nhưng sao thật khó. Lần đầu tiên trong đời, tôi đã hỏi chính mình. “tôi sẽ giữ mãi hình bóng người ấy trong tim? mãi mãi?” Điều đó khó có thể nói trước được. Tình yêu muốn tồn tại cần có thời gian, không gian và tình yêu đáp lại.

Thời gian và không gian, người ấy đã không yêu thì thời gian và không gian không còn quan trọng nữa.

Vậy mà khi ai hỏi tôi đã có người yêu chưa? Tôi cười và gật đầu có. Thế nhưng nếu hỏi tôi đã có bạn gái chưa? Tôi ngập ngừng chẳng biết trả lời ra sao. Vì người ấy đang ở trong trái tim tôi nhưng người ấy không thuộc về tôi. Cánh cửa kia đã đóng lại, sao tôi vẫn hướng nhìn về nó? Tôi có nên bước vào những cánh cửa khác đang mở ra hay không? Câu trả lời đã có. "

Không thể nắm tay một ai đó khi tôi không hề yêu họ, trái tim tôi không hề nhảy múa khi đi bên cạnh họ.

Đừng vì sự cô đơn của trái tim mà trở nên ích kỷ. Có thể trong giây phút ngắn ngủi tôi sẽ khiến cho họ hạnh phúc nhưng trong con đường dài trước mắt, bạn đã lừa dối họ và một ngày nào đó, sự lừa dối này sẽ tạo ra vết thương trong lòng họ và chính tôi. Tôi thà dõi theo người tôi yêu, thầm chúc người ấy hạnh phúc. Để mỗi khi tôi thấy người ấy mỉm cười, trái tim tôi hạnh phúc.
(Cảm xúc trông giông bão)

7/10/13

"Em có tin rằng năm tháng biết yêu không?"

Cảm xúc bất chợt ngang qua với câu thơ đầu tiên. Rồi search từ diễn đàn:
"Em có tin rằng năm tháng biết yêu không?
Khi mùa xuân về trên hò hẹn
Thời gian trở mình trên cánh én
Hạt cựa mình những nhựa sống đầu tiên

Em có thấy nhành phượng cũ ngoài hiên
Cháy bùng lên niềm đam mê kỳ diệu 
Năm tháng dù dài và khó hiểu
Cũng vội vã ồn ào như thể rất trẻ trung

Em có nhận ra những vệt nối mông lung
Vội vàng đến khi mùa thu chạm ngõ
Lòng em như khu vườn bỏ ngỏ 
Một lối vào chưa ai đặt tên

Em có buồn không khi những trận gió đêm
Rì rầm kể những ngày đông lạnh lẽo
Chuyện hai người giận nhau, tình yêu như chiếc kẹo
Khi ngọt ngào, khi lại đắng cay

Và dù cho năm tháng có vần xoay
Cho dù yêu là khổ đau bất hạnh
Tình yêu bắt đầu cả khi cơn mưa chưa tạnh
Em có tin rằng năm tháng biết yêu không
Anh cảm ơn đời đã cho anh được yêu
Được chia sẻ với em những gì anh có
Được ước mơ và ngày đêm được nhớ
Đến một người yêu nhất chính là em !"

4/10/13

Vầng trăng nói hộ lòng em

Anh hỏi em yêu anh liệu có đậm sâu 
Rằng em yêu anh bao nhiêu phần
Tình cảm em rất chân thành
Tình yêu dành cho anh là chân thật 
Có vầng trăng nói hộ lòng em 

Anh hỏi em yêu anh có nhiều lắm không
Rằng em yêu anh đến mức nào
Trái tim em ko thay đổi
Tình yêu em dành cho anh ko hề nhạt phai
Có vầng trăng nói hộ lòng em


Anh hỏi em yêu anh như thế nào
Rằng em yêu anh nhiều ra sao
Anh hãy nghĩ lại xem
Hãy nhìn lên kia đi
Có vầng trăng nói hộ lòng em

Chỉ một nụ hôn dịu dàng lướt qua 
Cũng khiến tim em xao động
Một cuộc tình nồng nàn
Để em cứ mãi tương tư

Anh hỏi em yêu anh như thế nào
Rằng em yêu anh nhiều ra sao
Anh hãy nghĩ lại xem
Hãy nhìn lên kia đi
Có vầng trăng nói hộ lòng em

Trường Tương Tư

Em hỏi anh rằng a yêu em bao nhiêu

Bài thơ này em biết và đã từng viết bằng chữ Hán cổ vào mùa đông cách đây 7 năm:
"Quân tại Tương giang đầu
Thiếp tại Tương giang vĩ
Tương tư bất tương kiến
Đồng ẩm Tương Giang thủy"
Mùa đông và bài thơ chữ Hán, tạm dịch:

Chàng ở đầu sông Tương
Thiếp ở cuối sông Tương
Nhớ nhau nhưng chẳng (được) gặp
Cùng uống nước sông Tương
sẽ là dòng chảy xuyên suốt từ ký ức đến hiện tại & tương lai về một nỗi nhớ - Trường Tương Tư

Hỏi em, yêu anh chừng nào, tha thiết. Yêu anh da diết đến đâu

3/10/13

"Sao anh cứ im lặng"

Bài hát này là một ca khúc trong phim. Nhưng sao nghe thật nhiều cảm xúc"
"Từng đám lá khô bên đường chiều nay trống vắng thu đang đợi ai. 

Lặng lẽ sao còn đây những dấu chân hôm nào mình cùng bên nhau. 

Người đã không quay trở về mang cả bình yên đi xa thật xa. 

Với những ngày yêu thương ấm áp, để lại em giờ chơi vơi lẻ loi. 

Mình sẽ thôi không chung đường, chẳng còn đâu những yêu thương buồn vui, 

Để trái tim giờ tan nát ôm nỗi cô đơn tìm nơi xa vắng. 

Sợi nắng mong manh cuối ngày, không còn ấm áp như xưa người ơi. 

Mang theo tình yêu giờ ngủ yên, để thôi giận làm vơi đi thương nhớ. 

Một lần xin hãy mang chút yêu thương bình yên về xóa đêm đen. 

Cho vòng tay êm ái ngày nào được luôn sát bên. 

Để được chìm trong giấc mơ, tình yêu mong manh ngóng chờ. 

Bao ngày dà,i chỉ còn là những nỗi đau. 

Một lần xin hãy mang những giây phút, bình yên về xóa đêm đen. 

Cho vơi nỗi cô đơn, lẻ loi mình em chốn nay. 

Để được chìm trong ấp ôm, tình yêu lặng câm tháng ngày. 

Nói đi anh sao anh cứ im lặng. 


Từng đám lá khô bên đường chiều nay trống vắng thu đang đợi ai. 

Lặng lẽ sao còn đây những dấu chân hôm nào mình cùng bên nhau. 

Người đã không quay trở về mang cả bình yên đi xa thật xa. 

Với những ngày yêu thương ấm áp, để lại em giờ chơi vơi lẻ loi. 

Mình sẽ thôi không chung đường, chẳng còn đâu những yêu thương buồn vui, 

Để trái tim giờ tan nát ôm nỗi cô đơn tìm nơi xa vắng. 

Sợi nắng mong manh cuối ngày, không còn ấm áp như xưa người ơi. 

Mang theo tình yêu giờ ngủ yên, để thôi giận làm vơi đi thương nhớ. 

Một lần xin hãy mang chút yêu thương bình yên về xóa đêm đen. 

Cho vòng tay êm ái ngày nào được luôn sát bên. 

Để được chìm trong giấc mơ, tình yêu mong manh ngóng chờ. 

Bao ngày dà,i chỉ còn là những nỗi đau. 

Một lần xin hãy mang những giây phút, bình yên về xóa đêm đen. 

Cho vơi nỗi cô đơn, lẻ loi mình em chốn nay. 

Để được chìm trong ấp ôm, tình yêu lặng câm tháng ngày. 

Nói đi anh sao anh cứ im lặng. 


Một lần xin hãy mang chút yêu thương bình yên về xóa đêm đen. 

Cho vòng tay êm ái ngày nào được luôn sát bên. 

Để được chìm trong giấc mơ, tình yêu mong manh ngóng chờ. 

Bao ngày dà,i chỉ còn là những nỗi đau. 

Một lần xin hãy mang những giây phút, bình yên về xóa đêm đen. 

Cho vơi nỗi cô đơn, lẻ loi mình em chốn nay. 

Để được chìm trong ấp ôm, tình yêu lặng câm tháng ngày. 

Nói đi anh sao anh cứ im lặng."