28/11/11

Nhớ

http://www1.vtc.com.vn/view/9/79884/van_hoa_am_thuc_viet__banh_gio_dac_so.aspx#/ Nhớ, cảm giác nỗi nhớ dâng căng đầy con tim ko chịu nổi; muốn khóc òa, biết nâng niu từng giọt mồ hôi của Mẹ, quý trọng sức lao động con người. Hương đất trời lan tỏa, thấm dịu đi làm nỗi nhớ ngọt ngào, dịu dàng hơn. Những chiếc bánh dẻo thơm mẹ làm thật khéo léo. Nhớ quá bầu trời xanh, triền đê đầy nắng, đầy gió. Nhớ da diết, cồn cào...

18/11/11

Về nhà

Sáng mai mình về nhà. Dạo này đi nhiều đám cưới quá! Đôi khi cũng thấy sốt ruột. Nhưng thôi, vì chặng đường còn xa :D. Nốt sang năm cho yên tâm, yên trí với bằng 2. Rồi tha hồ, tung bay, bay nhảy. Tự do có thời gian cho những sở thích cá nhân ^ ^

16/11/11

Hà Nội

Hà Nội lạnh. HN đẹp! HN buồn. HN nhiều ko gian lung linh ấm áp. HN nhiều mối quan hệ cha mẹ, chồng vợ, bạn bè, con cái. Hà Nội. Đêm.

7/11/11

Hoàn thiện công việc

Chiều qua đi PV PCT HH XK Hàng thủ công mỹ nghệ, gặp anh ấy rất vui và thoải mái trong lúc trò chuyện. Mình đã lấy lại được một chút cảm hứng trong công việc. Điều mà đã bị bỏ quên khá lâu. Buối tối qua chỗ công ty cuả cô bạn thân. Cv của bạn xong muộn. Thế là đi ăn với nhau rồi về nhà bạn ngủ. Phòng bạn hơi chật nhưng ấm áp.

Sáng nay lại tới cơ quan. Cv có một vài trục trặc nhỏ. Đợi sửa chữa, thay thế. Đợi lương. Lâu lắm rồi lương chưa về. Đợi bao giờ có lương sẽ đi mua ổ cứng để lưu dữ liệu cho cv. Mấy việc nhỏ cần làm nữa. Cảm hứng lại đi trốn đâu rồi. Mình nắng mưa quá.

Cầu cho chương trình tối nay suôn sẻ. Có nhiều may mắn để mình có thể phỏng vấn và ghi hình đầy đủ. Cầu cho mọi sự suôn sẻ để có ch tr tốt, để có nhiều lương:>

4/11/11

Sắp hết năm

Mới đó mà đã sang tờ lịch cuối cùng của năm. Còn hai tháng Dương lịch. Vậy thì nhanh lắm nhỉ! Chị đã về nhà từ chiều hôm mùng 3. Đã hai tối mình ngủ một mình. Chị về nhà có mẹ và em chăm sóc. Ko gian lại trong lành yên tĩnh. Chắc chị sẽ mau khỏe và đi lại bình thường được.

Uh thì những sự việc nhỏ đã liên tiếp xảy ra. Những tất bật cũng dần ngưng lại. Mình vừa đi học vừa đi làm vừa lo mấy việc linh tinh cho chị. Mà sao đôi lúc cảm giác bị sẻ chia lại nhói lên trong lòng. Mình hèn nhát lảng tránh, ko dám nghĩ đến tiếp nữa.

Cuộc sống là chuỗi khuyết. Có lẽ sẽ ko có điều gì có thể trọn vẹn, hoàn hảo được. Mái nhà sẽ đầy
hay khuyết là phụ thuộc suy nghĩ của mình thôi. Có lúc thấy cô đơn. Nhưng nghĩ đến nỗi khổ của người khác thì mình đâu có là gì. Thôi đành cố gắng! Có thể thu xếp công việc học, được đi làm, được thấy sự tiến bộ trong công việc hàng ngày là điều hp rùi. TY là một giấc mơ.