15/11/15

Vì cuộc sống


Vì cuộc sống mà bao người đang phải làm việc để kiếm tiền, tìm nguồn thu nhập để trang trại cho cuộc sống. Xã hội đang chia làm nhiều phân khúc tiêu dùng khác nhau: Tiêu dùng hàng cao cấp, hàng chất lượng, hàng giá trung bình và hàng giá rẻ.

Mọi người luôn phải nghĩ cách để làm việc tốt hơn, thu nhập cao hơn, chi trả cho những nhu cầu ngày càng gia tăng. Đàn ông và phụ nữ đều phải lao động để kiếm tiền. Nhưng áp lực với đàn ông có lẽ nhiều hơn phụ nữ.

Dịp cuối năm nay, mình lại quan tâm đến chuyện thu nhập và chi tiêu cho cuộc sống nhiều hơn. Chẳng biết sau này khi có gia đình mình có làm tốt không nữa? Lúc đó phải lo cho nhiều người, ko riêng bản thân mình, phải chi tiêu sao cho khoa học, hợp lý.

Khi có điều kiện để mua một chiếc áo đẹp, một đôi  giày xinh, chất lượng... cảm giác thật thích thú (Có giống với cảm giác của mấy cô người mẫu trẻ thích được sở hữu hàng hiệu ko nhỉ :>>>).

Ước muốn sở hữu những món đồ chất lượng cho bản thân và gia đình lúc nào cũng thường trực trong tâm trí. Làm cách nào để có nhiều tiền hơn nhỉ :)) Ngày xưa đi làm mơ công việc ổn định; đến khi công việc ổn định lại mơ thu nhập cao. Mong ước ko ngừng nghỉ :>

Nhưng điều sợ nhất có lẽ là ko tìm được niềm vui trong cuộc sống. Sợ những người trong gia đình vì mải lo chuyện kiếm tiền để phục vụ cuộc sống mà quên đi niềm vui dành cho nhau; quên đi mục đích của cuộc sống.

Nếu vậy thì vừa giận vừa thương nhỉ. Thương thương vì áp lực cuộc sống đè nặng lên đôi vai họ mà giận giận vì quên đi những người bên cạnh. Nhưng áp lực cuộc sống thì theo ta cả cuộc đời. Cái khó là cân bằng được giữa áp lực và niềm vui sống, chia sẻ tình cảm cho những người thân yêu bên mình. Chỉ mong tất cả mọi người đều ổn thôi,

9/11/15

Bài thơ xúc động

Tình cờ thấy bài thơ này. Dẫu vẫn biết quy luật không thể thay đổi. Đến một ngày nào đó, con sẽ tạm xa, nhưng vẫn thấy thương mẹ nhiều quá. Xúc động khi đọc bài thơ này.
Mẹ vẫn chưa quen khi con gái lấy chồng
Cứ nghĩ chiều nay con về muộn,
Cánh cổng im lìm dòng người cuồn cuộn
Mẹ thắc thỏm chờ nghe tiếng chuông rung.

Con đi lấy chồng mẹ vẫn chưa quen
Cứ chững lại khi đong đầy bơ gạo
Con ở nhà chồng, cơm nhà mình bớt lại
Mẹ thẫn thờ nhìn ngọn lửa rưng rưng.

Nuôi con lớn khôn dựng vợ gả chồng
Lẽ đời vậy sao lệ trào khoé mắt?
Vắng con rồi việc cửa nhà bếp núc
Mẹ một mình tất bật với hôm mai.

Con đi lấy chồng là thân mẹ chia hai
Chỉ căn nhà rộng thêm thành bốn
Bữa cơm neo người âm thầm sớm muộn
Cứ nghẹn ngào dâng bao nỗi nhớ con!

Con đi lấy chồng mẹ thức giữ chừng đêm
Tập ảnh ngày thơ giở ra gấp lại
Thương con ở nhà chồng vụng dại
No? Đói? Vui? Buồn? Sướng? Khổ? Con ơi!