11/11/13

Cảm ơn cuộc đời

Những bản nhạc làm con tim yếu đuối
Mình đang rất nhiều năng lượng và tinh thần phấn chấn vì được chia sẻ cùng bạn bè. Chợt nhận ra có nhiều người quan tâm đến mình. Và mình chưa bao giờ đơn độc. Mình cảm ơn cuộc đời. Cảm ơn những người bạn. Họ đã giúp mình ý thức sống tốt hơn và xác định tư tưởng sẽ ko bao giờ gục ngã...

Chiều nay, hơn 4h, mình nghe được 3 bản nhạc ko lời, được làm nền cho mục Ko gian sống trong chương trình An cư của InfoTV. Ko hiểu sao 3 bản nhạc ấy làm con tim mình trở nên yếu đuối. Mình cảm thấy hạnh phúc với những j mình đang có. Nhưng cũng đầy tiếc nuối cho những điều chưa đến. Hồi hộp khi qua face thấy những người bạn cấp 3 của mình đều đã trưởng thành, có công việc và có gia đình cả rồi.

Những bản nhạc làm cho mình rơi vào trạng thái yếu đuối dễ thương. Yếu đuối mà vô cùng yêu cuộc sống!
Cảm ơn cuộc đời!

7/11/13

Because I'm stupid

Thực ra mình vẫn rất ổn, đi làm hàng ngày, gặp 1 -2 người bạn trò chuyện. Chị mình mới sinh cháu, mình có ghé thăm cháu mỗi ngày.

Nhưng.. mình đã thực sự cảm nhận được điều ấy: có lúc mình thật yếu đuối. Mình nghe những ca khúc buồn gọi tên cảm xúc và kể câu chuyện của mình.

 Because I'm stupid

Chúng mình đã gặp nhau. Đã mong nhớ nhau. Đã vui vẻ, ấm áp bên nhau. Nhưng sao chúng ta gặp những vấn đề. Và a ko giải quyết được. E cũng ko giải quyết được. Chúng ta chấp nhận thua cuộc. Từ bỏ những thứ đã có khi chúng ta bên nhau.

Hơn 11h đêm, em đang làm gì; a đã đi làm về chưa? Còn nhớ ngày chúng mình đi ăn ốc nóng đêm.. E có ổn ko? A có ổn ko. Mùa đông này, e có còn dùng túi sưởi a mua cho ngày e còn ở căn phòng hút gió của e ko?

Có thể chúng mình đã từng rất căng thẳng. Và e đã quyết định từ bỏ khoảng trời nơi ấy. Để lại sự trống trải, cô liêu. E và a đều là những người cô đơn. Mùa đông này a đi về cùng ai.

5/11/13

Tạm quên miền ký ức

Có nhiều miền ký ức ấp ôm mình trong bao năm qua. Đó là triền đê của miền quê thương nhớ. Đó là VTC bỏng cháy khát vọng nghề nghiệp. Đó là những con phố cổ nhỏ xinh, ấm áp ngồi cùng ai xuýt xoa chén trà nóng.

Fai nhắc mình tạm quên miền hý ức thứ 3. Chợt muốn và mong được cầm trên tay chén rượu gạo nhỏ, nhấp môi một chút, nồng nàn một chút trong ngày se lạnh. Nhưng cứ để nỗi thèm thế thôi cho đời ngọt. Có những điều chỉ bất chợt mong còn sẽ ko thực hiện.

Có nhiều khi rất nhớ. Nhưng nén lại, hoặc chỉ cry chút. Sáng nay thức dậy, sau cơn mộng mị về nơi chốn đó. Có một chút sợ sệt. Nỗi sợ mơ hồ với nơi đó. Cơn mộng mị về một người đã từng làm cho mình thấy sợ. Khi thấy sợ người ta sẽ phải tìm cách đối phó.

Mình trước giờ hay đi trốn những vấn đề của mình. Ko đủ sức mạnh để đối diện, phân tích. Cố lên! Hãy cứu mình như mình vẫn cứu mình

1/11/13

Luôn biết hướng về phía trước

Có thể những đau đớn mà bạn phải trải qua, chịu đựng đến tột cùng, nhưng đừng bao giờ từ bỏ sự vươn lên.

Cuộc sống có đầy đủ hương vị của sự vinh quang, niềm vui sướng, sự bế tắc, bất lực, buồn phiền.. thì bạn vẫn quyết tâm vươn lên với nghị lực mãnh liệt nhất. Ko một cơn gió nào có thể thổi bay, ko một lạnh giá nào ko chiến thắng, ko một oi bức nào ko chịu được. Bạn vẫn sẽ vượt qua.

Chặng hành trình của chính bạn, những bước chân hăm hở trên đường đời, trên con đường nghề... hoa lá, cỏ cây rực rỡ trên con đường bạn đi. Nắng gió khí trời luôn có đủ để bạn hít căng lồng ngực, đủ năng lượng để bước tiếp. Dù đôi khi bạn gặp phải chông gai. Sẽ dừng lại một chút để băng vết thương .

Rồi bước tiếp
Hungarian Sonata

30/10/13

Nhớ đấy

Sự trống trải xâm chiếm cõi lòng. Có cuộc chia ly nào ko đau xót! Quá thương mà rồi lại ko làm j được để jup, ko ở bên được. 8h19' ngày 30.10 trời Hà Nội mưa như nức nở. Rồi đây mỗi đứa sẽ sao? Mới hay, ngoài tình yêu còn có cuộc sống. Người ta ko thể vượt qua được cái hữu hạn ấy. Có lẽ người ta cũng bế tắc như mình, ko tìm cách nào cải thiện, giải thoát. Rồi người ta sẽ phải lo cuộc sống với những thứ xung quanh. Điều mà cả hai đứa cùng biết, giờ ko biết nữa. Ko nghĩ tới. Nói vậy thôi nhưng ko làm sao được. Có lúc nó sẽ lại trỗi dậy. Sẽ lại nhớ, thậm chí mong, chờ. Nhưng, có thay đổi được j đâu mà mong chờ.

Ko biết gọi tên

Bạn biết ko, thật ra cứ mỗi khi đi đường về một mình lúc tối muộn, mình thấy thật cô đơn. Và lúc đó mình lại mong một vòng tay ấm của người cầm lái ngồi trước. Dù có thể mình chưa hoàn thiện tất cả những kỹ năng để có thể vững vàng đi lấy chồng, nhưng mình đã mong kết thúc quãng đời độc thân, để được chăm sóc và yêu thương ai đó.

Trừ phần lớn thời gian là nghĩ và sống tích cực, thì mình cũng có lúc thật bi quan với cái thực tại trần trụi. Đã có lúc mình thật yếu đuối, khi những đau xót của những nỗi niềm dấy lên. Rằng mình nhớ, và thật thương một ai đó. Rằng quyết định của mình có thể hoàn toàn đúng thì mình cũng thật đau xót trong lòng. Đôi bàn tay ấm nóng ấy lau nước mắt cho mình. Bờ vai ấm để mình chui vào sau áo mưa của trận mưa ngập đường phố năm ngoái. Lúc ấy mình đã nói, đó là lần đầu tiên mình ngồi sau một người con trai đi dưới trời mưa. Cảm giác thật tuyệt ấy chắc mình sẽ ko thể quên.

Bạn biết ko, rằng mình muốn ngồi sau để người ấy đi mua SuKem dỗ dành...

23/10/13

Mình

Cậu bạn mình bảo:
"Cuộc đời này có 3 điều ko thể lựa chọn: 1.bố mẹ, 2.anh chị em, 3.con cái. Còn lại đều có thể lựa chọn được hết. Vậy thì hãy lựa chọ những gì tốt nhất và phù hợp nhất với mình để sau này ko phải ân hận. Yêu nhau 100% nhưng khi lấy nhau về sẽ bị chi phối bởi gia đình, bố mẹ, anh chị em.. và bạn bè của hai bên. Tình yêu lúc đó chỉ còn 30%.

Hôn nhân là địa ngục. Nó sẽ giết chết tình yêu. Khi đó người ta chỉ sống vì tình nghĩa và trách nhiệm.

Người ta vẫn nói: yêu thì ko nên tính toán. Nhưng đó là sai lầm. Người ta đừng nên vụ lợi, còn được phép tính toán. Tính toán để được hạnh phúc thì tại sao lại ko tính toán. Nếu ko tính toán có phải là mù quáng ko?

Hãy lấy một ai đó yêu mình hơn mình yêu họ, biết sống có trách nhiệm với gia đình, biết hy sinh vì người khác. Và bản thân mình cũng vậy."

Mình nói, lúc này thôi: mình có một gia đình đau khổ, mình đau khổ cho tất cả họ. Mình đau khổ cho Tình Yêu lao đao, khốn đốn của mình.

Sẽ có lối thoát cho mình. Mình ko muốn bị những rắc rối, phiền hà bủa vây. Và mình fai lo toan cho nó. Mình chỉ mong bình yên. Mình ko dám mong hạnh phúc.



11/10/13

Hòa chung cảm xúc dân tộc

Những ngày này hòa chung với cảm xúc của dân tộc, mình đã ko cầm được nước mắt khi thấy những hình ảnh, hiện tại và quá khứ lịch sử. Những ngày này và cảm xúc này sẽ ko thể nào quên trong cuộc đời. Mong dân tộc mình, đất nước mình sẽ ngày càng vững mạnh thêm. Thế hệ con em tương lai sẽ cần tiếp tục biết về lịch sử, về những ngày đấu tranh kiên cường của ông cha để có độc lập, tự do, hòa bình và hạnh phúc.

9/10/13

Ký ức (Quá khứ) của...

Save...

CÓ NHỮNG KHI MỘT MÌNH

14 tháng 6 2011 lúc 18:11
Khi cuộc sống hối hả chạy qua, bỏ lại sau lưng bao nhiêu điều nuối tiếc,mình chợt ngoảnh lại nhìn những ngày cũ và chợt nhận ra rằng chẳng còn lại gì ngoài những nỗi nhớ, nỗi nhớ cồn cào trong tim dành cho ai đó.

Một nỗi nhớ không tên, mà cũng chẳng có định nghĩa, ý niệm.Nó cứ gờn gợn trong cảm xúc, trong suy nghĩ ngay cả những công việc thường ngày, dường như mình đang chạy trốn sau những vặt vảnh tất bật của đời thường.

Nỗi nhớ có khi làm mình quay quắt.

Cảm nhận

18 tháng 6 2011 lúc 13:14
Chắc hẳn trong chúng ta ai cũng đã từng một lần khóc,
những giọt nước mắt đó cho dù là hạnh phúc hay đau khổ
thì mình tin chắc rằng nó sẽ là không vô nghĩa
 ... Hãy cho đi để rồi nhận lại ...
để rồi là một lời Cảm ơn thật ý nghĩa làm sao". Có một câu nói mà mình rất thích " Kem dù lạnh đến mấy cũng phải tan ra bởi sức nóng,
Tình cảm dù lạnh đến mấy cũng sẽ ấm lên từ những tình cảm chân thành" Chúc một cuối tuần thật vui ^^ :D đến những người bạn của tôi

Khi một cánh cửa hạnh phúc đóng lại, một cánh cửa khác sẽ mở ra.

31 tháng 7 2011 lúc 11:47
Khi một cánh cửa hạnh phúc đóng lại, một cánh cửa khác sẽ mở ra.
Nhưng thường ta cứ ngắm mãi cánh cửa đóng lại để rồi không thấy cánh cửa đang mở ra.Tôi thường hay nghe người ta nói câu này để khuyên nhủ ai đó, hay chính bản thân mình để mạnh dạn hơn, vượt qua nỗi đau của tình yêu cũ và đón nhận tình yêu mới, nhưng đối với bản thân tôi, câu nói này có lẽ không thể xảy ra.
Tình yêu đối với tôi, đơn giản chỉ là tình cảm, cảm xúc của bạn khi bạn gặp ai đó khiến trái tim bạn nhảy múa và sau đó khiến tâm trí bạn nhớ nhung, và cuối cùng bạn khao khát được có lại cái cảm giác nhảy múa của trái tim lần nữa.
Và khi sự khao khát không được thỏa mãn, tình yêu sẽ tự nó ra đi. Tình yêu chỉ ở lại khi nó được đáp trả, và chính vì thế mà tình yêu của tôi không bao giờ ở lại bên tôi. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ yêu một ai đó đến hết cuộc đời mặc cho người ấy quay lưng ra đi. Tình yêu của tôi, cũng giống như hạt giống nhỏ, nằm lạnh giá trong mùa đông, đợi khi nắng ấm xuân về, nẩy mầm, ra lá, đón nhận nắng ấm vươn lên.
Một ngày nọ, mùa xuân đến, tình yêu đã đâm chồi nảy lộc trong trái tim tôi khi tôi gặp người ấy. Trái tim tôi đã nhảy múa, thế nhưng có chỉ là khoảng khắc ngắn ngủi, vụt qua. Tôi mong mỏi sẽ gặp lại người ấy, sẽ được có một tình yêu đáp lại, thế nhưng điều đó là không thể.
Tôi đã nghĩ rằng, một lần nữa, tình yêu của tôi sẽ ra đi, thế nhưng sao thật khó. Lần đầu tiên trong đời, tôi đã hỏi chính mình. “tôi sẽ giữ mãi hình bóng người ấy trong tim? mãi mãi?” Điều đó khó có thể nói trước được. Tình yêu muốn tồn tại cần có thời gian, không gian và tình yêu đáp lại.

Thời gian và không gian, người ấy đã không yêu thì thời gian và không gian không còn quan trọng nữa.

Vậy mà khi ai hỏi tôi đã có người yêu chưa? Tôi cười và gật đầu có. Thế nhưng nếu hỏi tôi đã có bạn gái chưa? Tôi ngập ngừng chẳng biết trả lời ra sao. Vì người ấy đang ở trong trái tim tôi nhưng người ấy không thuộc về tôi. Cánh cửa kia đã đóng lại, sao tôi vẫn hướng nhìn về nó? Tôi có nên bước vào những cánh cửa khác đang mở ra hay không? Câu trả lời đã có. "

Không thể nắm tay một ai đó khi tôi không hề yêu họ, trái tim tôi không hề nhảy múa khi đi bên cạnh họ.

Đừng vì sự cô đơn của trái tim mà trở nên ích kỷ. Có thể trong giây phút ngắn ngủi tôi sẽ khiến cho họ hạnh phúc nhưng trong con đường dài trước mắt, bạn đã lừa dối họ và một ngày nào đó, sự lừa dối này sẽ tạo ra vết thương trong lòng họ và chính tôi. Tôi thà dõi theo người tôi yêu, thầm chúc người ấy hạnh phúc. Để mỗi khi tôi thấy người ấy mỉm cười, trái tim tôi hạnh phúc.
(Cảm xúc trông giông bão)

7/10/13

"Em có tin rằng năm tháng biết yêu không?"

Cảm xúc bất chợt ngang qua với câu thơ đầu tiên. Rồi search từ diễn đàn:
"Em có tin rằng năm tháng biết yêu không?
Khi mùa xuân về trên hò hẹn
Thời gian trở mình trên cánh én
Hạt cựa mình những nhựa sống đầu tiên

Em có thấy nhành phượng cũ ngoài hiên
Cháy bùng lên niềm đam mê kỳ diệu 
Năm tháng dù dài và khó hiểu
Cũng vội vã ồn ào như thể rất trẻ trung

Em có nhận ra những vệt nối mông lung
Vội vàng đến khi mùa thu chạm ngõ
Lòng em như khu vườn bỏ ngỏ 
Một lối vào chưa ai đặt tên

Em có buồn không khi những trận gió đêm
Rì rầm kể những ngày đông lạnh lẽo
Chuyện hai người giận nhau, tình yêu như chiếc kẹo
Khi ngọt ngào, khi lại đắng cay

Và dù cho năm tháng có vần xoay
Cho dù yêu là khổ đau bất hạnh
Tình yêu bắt đầu cả khi cơn mưa chưa tạnh
Em có tin rằng năm tháng biết yêu không
Anh cảm ơn đời đã cho anh được yêu
Được chia sẻ với em những gì anh có
Được ước mơ và ngày đêm được nhớ
Đến một người yêu nhất chính là em !"

4/10/13

Vầng trăng nói hộ lòng em

Anh hỏi em yêu anh liệu có đậm sâu 
Rằng em yêu anh bao nhiêu phần
Tình cảm em rất chân thành
Tình yêu dành cho anh là chân thật 
Có vầng trăng nói hộ lòng em 

Anh hỏi em yêu anh có nhiều lắm không
Rằng em yêu anh đến mức nào
Trái tim em ko thay đổi
Tình yêu em dành cho anh ko hề nhạt phai
Có vầng trăng nói hộ lòng em


Anh hỏi em yêu anh như thế nào
Rằng em yêu anh nhiều ra sao
Anh hãy nghĩ lại xem
Hãy nhìn lên kia đi
Có vầng trăng nói hộ lòng em

Chỉ một nụ hôn dịu dàng lướt qua 
Cũng khiến tim em xao động
Một cuộc tình nồng nàn
Để em cứ mãi tương tư

Anh hỏi em yêu anh như thế nào
Rằng em yêu anh nhiều ra sao
Anh hãy nghĩ lại xem
Hãy nhìn lên kia đi
Có vầng trăng nói hộ lòng em

Trường Tương Tư

Em hỏi anh rằng a yêu em bao nhiêu

Bài thơ này em biết và đã từng viết bằng chữ Hán cổ vào mùa đông cách đây 7 năm:
"Quân tại Tương giang đầu
Thiếp tại Tương giang vĩ
Tương tư bất tương kiến
Đồng ẩm Tương Giang thủy"
Mùa đông và bài thơ chữ Hán, tạm dịch:

Chàng ở đầu sông Tương
Thiếp ở cuối sông Tương
Nhớ nhau nhưng chẳng (được) gặp
Cùng uống nước sông Tương
sẽ là dòng chảy xuyên suốt từ ký ức đến hiện tại & tương lai về một nỗi nhớ - Trường Tương Tư

Hỏi em, yêu anh chừng nào, tha thiết. Yêu anh da diết đến đâu

3/10/13

"Sao anh cứ im lặng"

Bài hát này là một ca khúc trong phim. Nhưng sao nghe thật nhiều cảm xúc"
"Từng đám lá khô bên đường chiều nay trống vắng thu đang đợi ai. 

Lặng lẽ sao còn đây những dấu chân hôm nào mình cùng bên nhau. 

Người đã không quay trở về mang cả bình yên đi xa thật xa. 

Với những ngày yêu thương ấm áp, để lại em giờ chơi vơi lẻ loi. 

Mình sẽ thôi không chung đường, chẳng còn đâu những yêu thương buồn vui, 

Để trái tim giờ tan nát ôm nỗi cô đơn tìm nơi xa vắng. 

Sợi nắng mong manh cuối ngày, không còn ấm áp như xưa người ơi. 

Mang theo tình yêu giờ ngủ yên, để thôi giận làm vơi đi thương nhớ. 

Một lần xin hãy mang chút yêu thương bình yên về xóa đêm đen. 

Cho vòng tay êm ái ngày nào được luôn sát bên. 

Để được chìm trong giấc mơ, tình yêu mong manh ngóng chờ. 

Bao ngày dà,i chỉ còn là những nỗi đau. 

Một lần xin hãy mang những giây phút, bình yên về xóa đêm đen. 

Cho vơi nỗi cô đơn, lẻ loi mình em chốn nay. 

Để được chìm trong ấp ôm, tình yêu lặng câm tháng ngày. 

Nói đi anh sao anh cứ im lặng. 


Từng đám lá khô bên đường chiều nay trống vắng thu đang đợi ai. 

Lặng lẽ sao còn đây những dấu chân hôm nào mình cùng bên nhau. 

Người đã không quay trở về mang cả bình yên đi xa thật xa. 

Với những ngày yêu thương ấm áp, để lại em giờ chơi vơi lẻ loi. 

Mình sẽ thôi không chung đường, chẳng còn đâu những yêu thương buồn vui, 

Để trái tim giờ tan nát ôm nỗi cô đơn tìm nơi xa vắng. 

Sợi nắng mong manh cuối ngày, không còn ấm áp như xưa người ơi. 

Mang theo tình yêu giờ ngủ yên, để thôi giận làm vơi đi thương nhớ. 

Một lần xin hãy mang chút yêu thương bình yên về xóa đêm đen. 

Cho vòng tay êm ái ngày nào được luôn sát bên. 

Để được chìm trong giấc mơ, tình yêu mong manh ngóng chờ. 

Bao ngày dà,i chỉ còn là những nỗi đau. 

Một lần xin hãy mang những giây phút, bình yên về xóa đêm đen. 

Cho vơi nỗi cô đơn, lẻ loi mình em chốn nay. 

Để được chìm trong ấp ôm, tình yêu lặng câm tháng ngày. 

Nói đi anh sao anh cứ im lặng. 


Một lần xin hãy mang chút yêu thương bình yên về xóa đêm đen. 

Cho vòng tay êm ái ngày nào được luôn sát bên. 

Để được chìm trong giấc mơ, tình yêu mong manh ngóng chờ. 

Bao ngày dà,i chỉ còn là những nỗi đau. 

Một lần xin hãy mang những giây phút, bình yên về xóa đêm đen. 

Cho vơi nỗi cô đơn, lẻ loi mình em chốn nay. 

Để được chìm trong ấp ôm, tình yêu lặng câm tháng ngày. 

Nói đi anh sao anh cứ im lặng."

30/9/13

"30 điều ko nên tiếp tục với bản thân"

“Không ai có thể quay ngược lại thời gian để bắt đầu lại từ đầu, nhưng bất kỳ ai cũng có thể bắt đầu từ ngày hôm nay và tạo ra một kết thúc mới”.

1. Đừng mất thời gian với những đối tượng sai lầm.
Cuộc sống quá ngắn ngủi, bạn không nên dành thời gian với những người chỉ biết hút cạn nguồn hạnh phúc của mình. Nếu ai đó muốn bạn có mặt trong cuộc sống của họ, họ sẽ tự dành ra chỗ cho bạn. Bạn không phải đấu tranh để giành giật lấy một vị trí nào cả.
Đừng bao giờ ép mình vào mối quan hệ với những người coi thường giá trị của bạn. Và hãy nhớ, những người bạn thật sự của bạn không phải là những người ở bên cạnh bạn khi bạn thành công, mà là những người ở bên cạnh bạn khi bạn gặp khó khăn.

2. Đừng chạy trốn các rắc rối của mình.
Hãy đối diện với chúng. Đây không phải là việc dễ dàng. Không ai có khả năng xử lý hoàn hảo mọi vấn đề họ gặp phải. Chúng ta cũngkhông thể ngay lập tức mà giải quyết trọn vẹn một khó khăn. Chúng ta không sinh ra để làm như vậy. Trên thực tế, chúng ta sinh ra để thất vọng, buồn chán, đau khổ, và vấp ngã. Bởi vì đó là toàn bộ mục đích của cuộc sống – đối mặt với vấn đề, học hỏi, thích nghi, và xử lý chúng. Chính điều này đã rèn luyện chúng ta trở thành con người như chúng ta hiện nay.

3. Đừng nói dối bản thân mình.
Bạn có thể nói dối người khác, nhưng bạn không thể nói dối chính bản thân mình. Cuộc sống của chúng ta chỉ tiến bộ khi chúng ta nắm bắt các cơ hội; và cơ hội đầu tiên và cũng là khó khăn nhất mà chúng ta có thể nắm bắt lấy là trung thực với chính mình.

4. Đừng gác lại các nhu cầu của bản thân.
Điều đau đớn nhất là vì yêu người khác quá mà đánh mất bản thân mình, và quên mất rằng mình cũng là người đặc biệt. Vâng, hãy giúp đỡ người khác; nhưng bạn cũng phải giúp đỡ chính mình nữa chứ. Nếu có giây phút nào dành cho bạn để bạn theo đuổi đam mê và làm điều gì đó quan trọng với mình, thì giây phút đó chính là ngay lúc này đây.

5. Đừng cố gắng làm người khác.
Một trong những thách thức lớn nhất trong cuộc sống là làm chính mình trong một thế giới cứ chực biến bạn thành người giống như mọi người khác. Lúc nào cũng sẽ có người xinh đẹp hơn bạn, thông minh hơn bạn, trẻ trung hơn bạn, nhưng họ sẽ không bao giờ là bạn cả. Đừng thay đổi để mong người khác thích mình. Hãy là chính mình, và sẽ có người yêu con người thật của bạn.

6. Đừng bận tâm với quá khứ.
Bạn không thể bắt đầu một chương mới trong cuộc đời nếu cứ đọc đi đọc lại chương cũ.

7. Đừng sợ mắc sai lầm.
Làm việc gì đó rồi mắc sai lầm còn hiệu quả gấp 10 lần so với không làm gì cả. Mỗi thành công đều có một vệt dài những thất bại đằng sau nó, và mỗi thất bại đều dẫn đường tới thành công. Suy cho cùng, bạn sẽ hối hận về những điều mình KHÔNG làm nhiều hơn là về những điều mình đã làm.

8. Đừng trách móc bản thân vì những sai lầm đã qua
Có thể chúng ta yêu nhầm người và đau khổ về những điều không xứng đáng, nhưng dù mọi việc có tồi tệ tới mức nào, thì cũng có một điều chắc chắn: sai lầm giúp chúng ta tìm được đúng người, đúng thứ phù hợp với chúng ta. Chúng ta ai cũng có lúc mắc sai lầm, ai cũng có khó khăn, và thậm chí tiếc nuối về những việc trong quá khứ. Nhưng bạn không phải là sai lầm của mình, bạn không phải là khó khăn của mình, và ngay lúc này đây, bạn có trong tay sức mạnh để xây dựng nên hiện tại và tương lai của chính mình. Mỗi một điều từng xảy ra trong cuộc sống của bạn đều góp phần chuẩn bị cho bạn đón nhận một khoảnh khắc mới chưa đến.

9. Đừng cố công mua hạnh phúc.
Nhiều thứ chúng ta mong mỏi có được có giá đắt. Nhưng sự thật là, những gì thực sự khiến chúng ta hài lòng lại hoàn toàn miễn phí – đó là tình yêu, là tiếng cười, và là những giây phút miệt mài theo đuổi đam mê của mình.

10. Đừng tìm kiếm hạnh phúc ở người khác.
Nếu bạn không cảm thấy hạnh phúc với chính con người bên trong của mình, thì bạn sẽ chẳng thể nào có được hạnh phúc lâu dài với bất kỳ người nào khác. Bạn phải tạo ra sự ổn định trong cuộc sống của mình trước rồi mới nghĩ tới chuyện chia sẻ cuộc sống đó với người khác được.

11. Đừng lười nhác.
Đừng nghĩ ngợi quá nhiều, bởi có thể bạn sẽ tạo ra một rắc rối không đáng có. Hãy đánh giá tình hình và đưa ra hành động dứt khoát. Bạn không thể thay đổi điều mà mình không muốn đối mặt. Tiến bộ bao hàm rủi ro. Chấm hết! Bạn không thể đứng một chỗ mà hy vọng mình sẽ tới được đích.

12. Đừng nghĩ rằng mình chưa sẵn sàng.
Khi một cơ hội xuất hiện, không có ai cảm thấy mình đã sẵn sàng 100% để đón nhận nó. Bởi vì phần lớn những cơ hội lớn lao trong cuộc đời đều đòi hỏi chúng ta phải phát triển vượt quá “vùng thoải mái” của mình – điều này có nghĩa là ban đầu, chúng ta sẽ không cảm thấy hoàn toàn thoải mái.

13. Đừng tham gia vào các mối quan hệ vì những lý do sai lầm.
Cần phải lựa chọn các mối quan hệ một cách khôn ngoan. Ở một mình còn tốt hơn là giao tiếp với người xấu. Bạn không cần phải vội vàng. Điều gì phải đến, sẽ đến – và nó sẽ đến đúng lúc, với đúng người, và vì lý do tốt đẹp nhất. Hãy yêu khi bạn đã sẵn sàng, chứ đừng yêu khi bạn cảm thấy cô đơn.

14. Đừng từ chối những mối quan hệ mới chỉ bởi vì các mối quan hệ cũ không đem lại kết quả tốt đẹp.
Trong cuộc sống, rồi bạn sẽ nhận ra rằng mỗi người bạn gặp đều có ý nghĩa riêng cho bản thân bạn. Một số người sẽ thử thách bạn, một số người sẽ lợi dụng bạn, và một số khác sẽ dạy dỗ bạn. Nhưng điều quan trọng nhất là, một số người sẽ giúp bạn thể hiện được khía cạnh tốt đẹp nhất của mình.

15. Đừng cố cạnh tranh với tất cả mọi người
Đừng lo lắng khi thấy người khác giỏi hơn mình. Hãy tập trung vào việc “phá kỷ lục” của chính mình mỗi ngày. Thành công chỉ là một cuộc chiến giữa BẠN và BẢN THÂN BẠN mà thôi.

16. Đừng ghen tị với người khác.
Ghen tị là hành động đếm các “điểm cộng” của người khác thay vì đếm các “điểm cộng” của mình. Hãy tự hỏi bản thân mình câu này: “Mình có điểm gì mà ai cũng mong có?”

17. Đừng than vãn và tự thương hại bản thân.
Các khó khăn xuất hiện trong cuộc sốngđều có lý do riêng của chúng – nhằm hướng bạn theo một cung đường phù hợp cho bạn. Có thể khi khó khăn xuất hiện, bạn sẽ không nhận thấy hay không hiểu được điều đó, và có thể đó là một trải nghiệm khó khăn.
Nhưng bạn hãy thử nghĩ về những khó khăn mình đã trải qua trong quá khứ mà xem. Bạn sẽ thấy rằng, cuối cùng, chúng đã hướng bạn tới một địa điểm tốt hơn, trở thành một con người tốt hơn, có tâm trạng hay hoàn cảnh tích cực hơn. Vì thế, hãy cười lên! Hãy cho mọi người thấy rằng bạn của ngày hôm nay mạnh mẽ gấp nhiều lần so với bạn của ngày hôm qua – và bạn sẽ là như thế.

18. Đừng giữ mãi những hằn học
Đừng sống với niềm oán ghét trong tim. Bạn sẽ khiến mình đau khổ hơn so với những gì mà người mà bạn căm ghét có thể làm với bạn. Tha thứ không phải là nói: “Những gì anh đã làm với tôi là chấp nhận được”, mà là: “Tôi sẽ không để hạnh phúc của mình bị hủy hoại vĩnh viễn bởi những gì anh đã làm với tôi”. Tha thứ là câu trả lời… hãy buông ra đi, hãy tìm kiếm sự thanh thản trong tâm hồn, hãy giải phóng bản thân bạn! Và hãy nhớ, tha thứ không chỉ vì người khác, mà còn vì chính bạn nữa đấy. Hãy tha thứ cho bản thân mình, hãy tiếp tục cuộc sống, và cố gắng làm tốt hơn trong tương lai.

19. Đừng để người khác kéo bạn xuống vị trí ngang bằng với họ
Đừng hạ thấp các tiêu chuẩn của mình để thích nghi với những người không chịu nâng cao các tiêu chuẩn của họ.

20. Đừng lãng phí thời gian giải thích bản thân cho người khác.
Bạn bè bạn sẽ không cần bạn phải giải thích gì cả, còn với kẻ thù, thì dù bạn cógiải thích bao nhiêu họ cũng chẳng tin đâu. Hãy cứ làm những gì mà thâm tâm bạn biết là đúng.

21. Đừng miệt mài làm đi làm lại một việc mà không có “khoảng ngừng”
Thời điểm phù hợp để bạn hít một hơi thật sâu là khi bạn không có thời gian cho việc đó. Nếu bạn tiếp tục làm những gì mình đang làm, thì bạn sẽ tiếp tục nhận được những gì mà bạn đang nhận được. Đôi khi bạn cần phải tạo ra cho mình một khoảng cách để có thể nhìn nhận sự việc một cách rõ ràng.

22. Đừng bỏ qua điều kỳ diệu của những khoảnh khắc nhỏ nhoi
Hãy tận hưởng những điều nhỏ nhặt, bởi vì biết đâu một ngày nào đó, bạn sẽ ngoảnh nhìn lại để rồi nhận ra rằng chúng là những điều lớn lao. Phần tốt đẹp nhất trong cuộc sống của bạn sẽ là những khoảnh khắc nhỏ bé không tên khi bạn dành thời gian mỉm cười với ai đó quan trọng đối với bạn.

23. Đừng cố làm mọi thứ trở nên hoàn hảo
Thế giới thực không vinh danh những người cầu toàn; nó sẽ trao phần thưởng cho những người hoàn thành công việc.

24. Đừng đi theo con đường ít bị cản trở nhất
Cuộc sống không dễ dàng, nhất là khi bạn lên kế hoạch đạt được điều gì đó có giá trị. Đừng chọn con đường đi dễ dàng. Hãy làm điều gì đó phi thường.

25. Đừng hành động như thể mọi việc đều tốt đẹp trong khi thực tế không phải như vậy
Suy sụp một lát cũng không sao. Bạn không nhất thiết lúc nào cũng phải tỏ ra mạnh mẽ, và cũng không cần phải liên tục chứng minh rằng mọi việc đều diễn ra tốt đẹp. Bạn cũng không nên lo lắng về chuyện người khác đang nghĩ gì– hãy khóc nếu bạn cần khóc – điều đó cũng tốt cho sức khỏe của bạn mà. Càng khóc sớm, bạn càng sớm có khả năng mỉm cười trở lại.

26. Đừng đổ lỗi cho người khác về các rắc rối của bạn
Khả năng thực hiện được ước mơ của bạn tỉ lệ thuận với khả năng bạn tự nhận trách nhiệm cho cuộc sống của mình. Khi trách cứ người khác vì nhữnggì bạn đang trải qua, nghĩa là bạn đang chối bỏ trách nhiệm – bạn đang trao cho người khác quyền kiểm soát phần cuộc sống đó của mình.

27. Đừng cố gắng làm vừa lòng tất cả mọi người
Đó là điều không thể xảy ra, và nếu bạn cứ cố công làm như vậy, bạn sẽ kiệt sứcmất thôi. Nhưng làm cho một người mỉm cười cũng có thể thay đổi cả thế giới. Có thể không phải là toàn bộ thế giới, mà chỉ là thế giới của riêng người đó thôi. Vì thế, hãy thu hẹp sự tập trung của mình lại.

28. Đừng lo lắng quá nhiều.
Lo lắng sẽ không giúp giải thoát các gánh nặng của ngày mai, nhưng nó sẽ tước bỏ đi niềm vui của ngày hôm nay. Một cách để bạn có thể kiểm tra xem cónên mất công suy nghĩ về điều gì đó hay không là tự đặt ra cho mình câu hỏi này: “Điều này có quan trọng gì nữa không trong một năm tiếp theo? Ba năm tiếp theo? Năm năm tiếp theo?”. Nếu câu trả lời là không, thì nó không đáng để bạn bận tâm đâu.

29. Đừng tập trung vào những gì bạn không mong muốn xảy ra
Hãy tập trung vào những gì bạn thực sự muốn xảy ra. Suy nghĩ tích cực là “tiền đồn” cho mọi thành công vĩ đại. Nếu mỗi sáng bạn thức dậy với tâm niệm rằng ngày hôm nay sẽ có điều tuyệt vời xảy ra trong cuộc sống của mình, và bạn để tâm chú ý, thì rồi thường là bạn sẽ nhận thấy rằng niềm tin của mình là đúng.

30. Đừng là người vô ơn.
Dù bạn đang ở hoàn cảnh tốt đẹp hay tồi tệ, hãy thức dậy mỗi ngày với niềm biết ơn cuộc sống của mình. Ở nơi nào đó, người khác đang đấu tranh trong tuyệt vọng để giành giật lấy cuộc sống của họ. Thay vì nghĩ về những gì bạn không có, hãy nghĩ về những gì bạn đang có mà người khác không có.

18/9/13

Mùa thu - Mùa của những ước mơ

Là những ngày thu mà lúc nào cũng muốn ra đường. Buổi tối sau khi cơm nước, tắm giặt, muốn ra phố xem phố sá đông đúc, rộn rã tiếng cười. Lượn hết một vòng mấy con phố, kiếm quán nước nào dừng chân. Muốn ghé quán nước nhỏ để níu kéo cái tình. Trong cái cô đơn của lòng người thỉnh thoảng lại trỗi dậy một cách day dứt, muốn gắn bó người với người cho bớt cô đơn.

Ngược thời gian, trở về bữa tối, lại thèm cái cảm giác được xuýt xoa bên những người thân với mâm cơm có xôi đỗ xanh, đĩa thịt gà luộc, bát canh khoai sọ. Xuýt xoa rằng: Mẹ ơi, sao khoai thơm thế, thịt gà ngọt thế, xôi béo thế! Tự nhiên cái thèm ấy trỗi dậy một cách mãnh liệt. Cả nhà ngồi ăn cơm vui vẻ bên nhau. Bữa cơm ngày rằm sao mà ấm áp, ngon lành thế.

Sau khi dọn dẹp xong, mơ một chiếc giường êm ái, chăn ấm, đệm êm và điều hòa mát. Đơn giản quá nhỉ! Tất cả chỉ bấy nhiêu thôi làm cho người ta thấy sung sướng. Lại mơ, lại mong những cái điều đơn giản ấy.

Ngày hôm sau sẽ gọi điện cho em gái, hỏi han về chuyện học hành, chỉ dẫn cho chuyên môn: đọc lời bình, quay phim, dựng hình và dẫn, và tư duy về nghề. Bao nhiêu phương pháp, chỉ dẫn để cho em thành nghề, có một công việc ổn định, bớt đi phần lo cho bố mẹ.

Mẹ bị ngã, chân đau, tay đau, người đau, đi lại chầm chậm. Mẹ vẫn chưa khỏe hẳn lại như bình thường. Nhớ những ngày mẹ khỏe, mẹ đi chợ bán bao nhiêu loại hàng, các loại quà, bánh quê mà mình rất thích. Mẹ mua bao nhiêu đồ ăn, gà ngon, vịt ngon, các loại đồ ăn ngon.

Những cái cụ thể, gọi được thành tên, kể được thành lời, vui thế, mà tại sao nhiều lúc mình vẫn hoang mang. Mình ko biết sao trước quyết định quá lớn của cuộc đời. Mình sợ mình sẽ khổ. Mặc dù đã có lúc mình nghĩ đến chuyện sẽ làm gì trong tương lai, để phù hợp với mỗi hoàn cảnh. Mình sẽ có kế hoạch để lo cuộc sống của mình tốt. Nhưng những gì mọi người xung quanh nói lại làm mình hoang mang. Mình chỉ nghĩ đến việc: tiếp tục thì mình phải làm gì. Lao vào chỗ khổ, chỗ tiềm ẩn nhiều khả năng sau này sẽ khổ. Hay mình chấp nhận như thế đi. Mình thử hình dung một tương lai bi đát nhất cho cuộc đời mình đi: Mình vốn chắc phải có sức khỏe cường tráng như người ta, thường xuyên và dễ bị đau đầu đau bụng. Nhưng mình mặc kệ. Một ngày đi làm 10 tiếng về nhà, mình vẫn đi chợ, nấu cơm, rửa bát, quét nhà, giặt quần áo. Sau này đến lúc người khác ốm đau thì thậm chí còn phải nghỉ làm. Tiền nong cũng ko dư dả lắm. Giả dụ thế. Giả dụ phải lo tiền thuê nhà, ăn tiêu hàng tháng... Giả dụ có những mâu thuẫn xảy ra và mình rất mệt mỏi...

Hãy nghĩ đến những khả năng đen tối nhất có thể xảy ra, xem bản thân mình chịu đựng được đến đâu. Những cái mình lường trước ấy có thể ai cũng thấy. Nhưng tại sao đến lúc quyết định cuộc đời mình lại khó khăn thế này. Có khi nào vấn đề chỉ nằm trong 3 chữ "chấp nhận khổ". Thế là xong. Thế là cứ tiếp tục. Việc gì cũng cứ thế mà chạy, cứ đi lại, cứ chạy theo cái guồng đấy. Vui, buồn, tủi thân.. thấy kệ hết mọi thứ đi. Hãy bước đi nhưng đừng bước sai - có phải cái điều ấy đã làm cho mọi thứ trở nên khó quyết định!!!

31/8/13

Thích được Trẻ nhất !!!

Ko biết tự bao giờ, mình thích có một diện mạo và phong cách trẻ trung như các boy & girl sành điệu Hà Thành. Chữ "sành điệu" với mình có nghĩa là rất thời trang và lịch thiệp. Đó là khi vào quán cafe, nhà hàng, shop thời trang... mình thấy cách các bạn ấy ăn mặc và giao tiếp rất xu hướng và hiện đại. Ko fai tất cả boy & girl đều như vậy, mà chỉ những con người có những Điều Đó đẹp nhất.

Haizz, mình mê màu son, màu tóc, làn da, váy đầm, túi xách, quần áo, giày... Nói chung là mê sao sao đó :)) Cảm thấy các bạn ấy đầy sức sống. Và mình ra đường nhìn ngắm, thích thú. Trở về nhà, mình muốn cắt bớt chút tóc dài, đổi kiểu tóc khác. Muốn có một phong cách và giọng nói hấp dẫn thế.

Mình thấy như được thêm chút năng lượng. Muốn mọi thứ tươi sáng hơn, tươi mới hơn. ĐẸP & TRẺ. Luôn muốn như thế!

Và nếu biết các bạn ấy, có những công việc có ích cho xã hội, chắc mình còn thích hơn thế !!!! :>

30/8/13

Mình chuyển việc mới

2h30 chiều 30/8/2013: hơi đau đầu chóng mặt vì lúc trưa đi nắng rùi về ngồi trc điều hòa lạnh. -> Trong cốp xe luôn phải có 1 áo nắng  + 1 áo mưa để mình khỏi bị ốm.

Thế là cũng kết thúc gần 4 tháng mình làm ở nơi cũ với bản tin về các hoạt động ngoại giao và hợp tác quốc tế. Tiếp xúc với những người làm ngoại giao, hợp tác quốc tế, mình biết thêm được những kiểu giao tiếp đặc thù và những điều về chính trị nhạy cảm. Nhớ lại những ngày mình bị tổ chức sản xuất yêu cầu bắt buộc phải đưa những câu hỏi ngu ngốc đó vào bài phỏng vấn, làm cho đối tác họ xem thường. Nghĩ mà ngại quá. Do thời thế mà tên đó được vào làm quản lý ở nhóm mình. Nhưng làm việc thật nhiều ức chế vì hắn ta chưa bao giờ đi sản xuất, đi tác nghiệp ngoài hiện trường, giờ lại ngồi một chỗ quản lý nên ko đưa ra được những yêu cầu đúng đắn, phù hợp với thức tế. Mình đã phản bác lại bằng nhữn ý kiến rõ ràng. Nhưng hắn ta dựa vào quyền, lại cho rằng mình bảo thủ, ko tiếp thu, rồi hắn ko cho mình đi sản xuất, gây khó dễ để mình phải nghỉ làm 2 tuần. Làm việc với hắn, lúc nào mình cũng bị nhận những việc khó, những sự kiện, tin bài phải đổ bao mồ hôi và sức lực, trong khi những vấn đề ngon, dễ làm, để cho một tên lưu manh là bè của hắn. Chúng phần nào có ô dù đỡ. Giờ thì đã hết thời ô dù ấy nhưng hai tên bẩn thỉu và những thủ đoạn của chúng đã cho mình kinh nghiệm để biết tránh trong chặng đường sau này.

Giờ thì đã sang một chặng đường khác. Mình phải tìm hiểu về những lĩnh vực khác. Vậy là đã tích lũy được chút kiến thức về Kinh tế & Hợp tác quốc tế. Giờ thì bàn chân lại tiếp tục bước đi trên con đường mới. Ở nơi này toàn người trẻ. Mình cảm thấy cách làm việc rất rõ ràng và mọi người sống một cách có văn hóa. Mình hy vọng môi trường ấy sẽ mãi như thế.

Mình cho rằng một trong những thế mạnh của mình trong công việc là phát huy những ý tưởng mới, vấn đề mới. Mình cho rằng sự chăm chỉ tìm tòi và phát hiện ra cái mới rất hay, rất quan trọng. Nó dường như là bước đi khởi đầu của việc sáng tạo. Mình lại chợt nhớ đến một cô bạn - chỉ là quen biết - chứ ko thân vì cô bạn đó có quá nhiều tính xấu. Cô ấy luôn bắt chước mình. Và mình lại thường xuyên bị gặp những điều bắt chước của cô ấy mới chán chứ. Hôm trc cô ấy thấy mình kết hợp chân váy đen với áo thun kẻ, cô ấy nhìn mình một lúc và liền hôm sau thấy mặc y như vậy. Cô ấy thấy mình mua lọ sữa rửa mặt mới. Ngày hôm sau cô ấy cũng rinh về một lọ như thế. Cô ấy thấy mình đi thực hiện bộ ảnh áo dài, mấy ngày sau đó, cũng phải cố kỳ chụp cho được... Chuyện cũng hơi bùn cười và chẳng có gì đáng nói lắm khi đó là vì cô ấy thích bắt chước những thứ tốt và hay ho. Nhưng sự sao chép ấy cùng với những tích xấu khác như: lười biếng, chăm chăm lợi mình, ba hoa.. làm mình thấy ghét. Cái con người mà ai cũng thấy ko ưa là sao. Hôm nay mình rảnh wa mà lại hơi chóng mặt nên mình ngồi gõ tí tách cho vơi đi những thông tin xấu.

29/8/13

Lúc rảnh rỗi lại gõ tí tách bàn phím

Những lúc cần F5 tinh thần thì lại fai đứng từ xa để nhìn vào một cuộc sống trong mong đợi của mình:

ĂN: Mình chỉ mong có đủ lương chi phí cho tiền thuê nhà, tiền ăn, đi lại và liên lạc mỗi tháng. Đó là cuộc sống cá nhân khi chưa lập gia đình. Sau này sống chung với những người khác, mình thích một tuần được ăn những món theo tỷ lệ 50:50. Một nửa là những món mình thích. Một nửa là những món người khác thích. Đóa là trong trường hợp các món trong sở thích ko trùng nhau. Còn nếu trùng nhau thì quá ổn. Thỉnh thoảng mình sẽ làm mấy món mới từ các trang chia sẻ trên mạng. Vấn đề ăn chắc như thế là ổn.

MẶC: Mình ko muốn fai thua bạn kém bè, thua chị kém em một cách thái quá. Rằng cả năm ko thấy có một món đồ mới nào. Hoặc quần áo quá cũ, quá bạc màu. Mình ko muốn mình trong hình ảnh lôi thôi và già nua. Có thể có những người phải hy sinh cho gia đình quá mức. Nhưng như vậy thật bất công với những người phụ nữ. Mình chắc sẽ ko đến mức có hoàn cảnh như thế. Giải pháp là: tùy vào khả năng tài chính mình có, mình sẽ chọn những món đồ thật phù hợp. Phải luôn gọn gàng, sạch sẽ, dù đồ có cũ. Nhiều giải pháp cho chuyện mặc mà. Nhiều ông chồng ra đường thấy gái ăn diện, ăn chơi thì xuýt xoa rồi quay ra cáu bẳn với vợ. Nhưng ko biết rằng vì kinh tế gia đình khó khăn người vợ phải hy sinh những điều đó. Nhưng ko nên làm như thế. Người vợ nên lo cho mình. Gọn gàng và sạch sẽ.

GIAO LƯU: Thỉnh thoảng giao lưu với bạn bè cũng hay. Vợ chồng có thể tiết kiệm, rồi gọi anh em bạn bè đến nhà nấu nướng. Hoặc tìm các set khuyến mãi ở nhà hàng, đi ăn khám phá món mới cho biết. Chưa kể thỉnh thoảng cà phê cà pháo ngắm nhìn cuộc sống.

Mình đang giải quyết mọi việc. Và mọi việc đều có cách giải quyết ^^

16/8/13

Sưu tầm

Bài sưu tầm:
Gửi con dâu mới của tôi, 

Thế là cô đã chính thức bước vào nhà tôi. Cô là người do chính con trai tôi dẫn về và tôi cũng là “tòng phạm” khi chính tay mình đưa cô vào buồng cưới.

Tôi không phản đối cô, cũng không thành kiến gì về cô cả. Mặc dù hồi hai đứa quen nhau, cô đến nhà tôi rất nhiều lần, lần nào cũng mua bao nhiêu quà cáp cho tôi. 

Tôi cũng dùng hết chả bỏ đi cái gì (của đáng tội, cô cũng biết chọn đồ lắm, toàn đồ ngon và đẹp) nhưng tôi vẫn chẳng thích hành động ấy của cô. Con gái chưa cưới gì mà đến nhà người yêu lắm thế, không sợ tôi đánh giá à? Cho dù trước đây hồi chưa cưới tôi cũng ăn ở dầm dề ở nhà bố chồng cô để cấy gặt hộ. Nhưng không có nghĩa là tôi đồng tình với cô nhé.

Từ khi đám cưới đã được tổ chức là cuộc đời đã sang trang, trang đen hay trang trắng thì tôi chưa rõ, phải đợi hạ hồi phân giải. Thiên hạ hay đàm tiếu về chuyện mẹ - chồng nàng dâu luôn hằm hè, lườm nguýt nhau, chắc cô đã nghe nhiều lắm và có khi đã chuẩn bị hẳn mấy pho bí kíp để đối phó với tôi rồi cũng nên. Nhưng tôi hứa, tôi đảm bảo với cô, tôi không phải bà mẹ chồng ghê gớm thế.

Các bà bạn tôi biết con trai tôi lấy vợ thì xuýt xoa: “Bà sướng thế, có con dâu hầu hạ rồi nhé!”. Sướng thì chưa thấy đâu mà tôi đã thấy một thiệt hại nhãn tiền to đùng. Đó là tôi sắp mất con trai vào tay cô rồi. Trước đây con trai tôi là chỉ của mình tôi. Giờ thì tôi phải san sẻ nó cho cô, mà chia phần lớn chứ không phải phần nhỏ đâu.

Trước đây có 2 mẹ con với nhau, ông nhà tôi mất sớm. Một tay tôi lo liệu cho nó từ cái quần cái áo, đôi tất, chiếc cà-vạt, đến từng bữa ăn giấc ngủ. Giờ cô về, cô giành hết những quyền lợi đó của tôi. Trước, nó có chuyện gì cũng thủ thỉ tâm sự với tôi, giờ thì dành hết thì giờ để tâm tình với cô. Tôi buồn tủi lắm nhưng biết làm sao được, cuộc đời vẫn phũ phàng thế mà!
Vậy trước khi đặt sự an nguy và hạnh phúc của thằng con trai tôi mất bao công sức nuôi lớn gần 30 năm qua vào tay cô con dâu mới của tôi, thiết nghĩ cũng phải dặn dò cô vài điều chứ nhỉ?

Chồng cô - tức con trai tôi rất thích sạch sẽ, gọn gàng, cho dù bản thân nó thay quần áo ra thì toàn vứt lung tung. Tôi chỉ cho cô chỗ nó hay nhét đồ bẩn nhé. Đó chính là gầm giường. Cô cũng đừng có càu nhàu gì khi phát hiện ra vì nó đã như thế gần 30 năm nay rồi, không thay đổi được đâu và nó ghét nhất bị ai phàn nàn về cái thói quen đó đấy.

Con trai tôi nó rất thích ăn món thịt kho tàu nhưng thái thịt phải thái miếng nhỏ thôi đấy. Kho thịt phải vừa mềm tới, màu sắc phải tươi sáng nhưng không được trắng quá, gia vị phải đậm đà… Ôi, còn nhiều thứ phải lưu ý lắm, tôi sẽ dành thời gian thêm để căn dặn cô về vấn đề này.

Cô về đây sống, tôi sẽ không soi mói, không rình mò cô đâu bởi tôi là bà mẹ chồng dễ tính và hiện đại mà. Cả hai đứa cứ việc đi ăn gì tùy thích, đi chơi nơi nào cô muốn và buổi sáng cứ ngủ thoải mái. Tôi chả phải nữ cai ngục mà tôi là bà mẹ nhân hậu, thương con. Cả khu phố đều rõ điều này. 

Nhưng đi đâu thì đi miễn không được quá 30 phút. Để bà già này ở nhà một mình mà cô chẳng lẽ không thấy áy náy à? Ăn gì ở ngoài rồi thì cũng phải về ăn thêm 2 bát cơm nữa với bà già này. Chứ không mâm cơm đầy ắp mình tôi ăn bao giờ mới hết?

Sáng cuối tuần cô cứ ngủ tẹt ga. Nhưng khi tôi dậy đánh răng rửa mặt xong mà chưa có bữa sáng dọn sẵn là không được đâu đấy. Thông báo với cô, tôi thường dậy lúc 5h30 sáng.

Khi cô chính thức về làm dâu nhà này, tôi xin tuyên bố trao hết cho cô một số công việc đầy thú vị mà tôi đã đảm nhiệm xuất sắc mấy chục năm qua. Chính xác là những việc từ khi tôi được bà nội của chồng cô trao lại khi tôi vừa về làm dâu. Đó là việc quét nhà, lau nhà hàng ngày, giặt quần áo, nấu cơm rửa bát, tổng vệ sinh, giặt chăn chiếu mỗi cuối tuần, đóng cửa mỗi đêm, đổ rác mỗi sáng...

Trong đó, công việc vô cùng quan trọng có liên quan đến hạnh phúc gia đình, hòa khí giữa các thành viên và tình cảm vợ chồng là gì cô biết không? Đó là nấu bữa cơm hàng ngày. Tôi bật mí cho cô một điều nhé, con đường đi qua dạ dày không chỉ là con đường ngắn nhất đến trái tim chồng cô mà cũng là con đường ngắn nhất đến trái tim… tôi đấy!

Khi bàn giao cho cô những công việc cao cả ấy xong, tôi sẽ lui về sau giữ chân giám sát và uốn nắn kịp thời những hành động không đúng của cô. Hy vọng chúng ta sẽ cùng hợp tác vui vẻ trên quan điểm cô làm là chính. Tôi sẽ quan sát và cố gắng tìm tòi những lỗi li ti của cô, moi móc ra rồi thuyết giáo để giúp cô ngày càng hoàn hảo hơn.

Tôi hoàn toàn tân tiến nên cô cứ ăn mặc tự nhiên các loại quần dài và áo cao cổ các loại. Khi nhà ta có đám giỗ, có dịp ăn uống linh đình, sau khi nấu nướng và dọn dẹp xong cô có thể nghỉ ngơi hoặc làm bất cứ việc gì cô thích. Cô cũng tự do đi chợ theo danh sách tôi đã chọn, chỉ việc nộp lại bản ghi chép chi tiêu. Cô tha hồ mở ti vi những lúc tôi vắng nhà và tha hồ tưới cây theo hứng thú, đám hoa lan của tôi mà chết thì cô cũng liệu hồn với tôi. 

Cô không phải phục vụ tôi đâu. Tôi cũng biết thời đại này khác xưa, con dâu đâu còn phải phục tùng mẹ chồng như thánh sống nữa, và như thế cũng làm hàng xóm dị nghị. Cô chỉ cần đấm lưng mỗi tối, chở tôi đi tập dưỡng sinh mỗi sáng hàng ngày, hộ tống tôi đến nhà mấy bà bạn chơi cuối tuần, tháp tùng tôi đi lễ chùa, ngoài ra tất cả mọi thứ để tôi làm lấy.

Thêm một điều nữa là, sang năm hai người liệu liệu mà sinh cho bà già này một đứa cháu để ẵm bồng, nhất là cô đấy, ăn uống tẩm bổ vào để có sức mà chuẩn bị mang thai. Công chúa hay hoàng tử bà già này cũng yêu tuốt, miễn là cái giống nhà này. Có cháu bế bà già này sẽ không thèm để ý đến 2 người nữa đâu, tha hồ đi đâu làm gì tôi cũng kệ xác. Lưu ý điểm này cho tôi nhé!
Bước đầu tôi căn dặn vài thứ cơ bản thế là tạm đủ, "tha" cho cô. Khi nào rảnh tôi lại "lưu ý" tiếp giúp cô. Cô là chưa xong với tôi đâu đấy!

11/8/13

Thứ Hai

Ngày mai, Thứ Hai, có thể người ấy sẽ làm một việc giúp ích cho tôi. Tôi vui mừng lắm! Với bất kỳ việc gì người ấy làm cho tôi, món đồ gì người ấy mua cho tôi, tôi đều vui lắm. Dù ngày mai biết kết quả thế nào, tôi cũng sẽ ko buồn. Tôi sẽ tìm cách xoay sở tình thế hiện tại. Tôi sẽ phải có giải pháp thích nghi với sự khắc nghiệt của môi trường.

Viết mãi mà chưa buồn ngủ :( ! Ngày mai tôi nhiều việc đấy! Tôi có lịch đi quay. Tôi cần liên hệ, gửi câu hỏi và tìm thông tin theo chủ đề.

Tôi bắt đầu tìm thông tin theo vấn đề mình quan tâm như: Những gì phải chuẩn bị trước hôn nhân. Bây giờ mới tích lũy kiến thức thì vẫn chưa phải là muộn nhỉ? Tôi có một cuốn sổ đẹp và cây bút yêu thích. Tôi đã note tất cả vào đó: từ ẩm thực đến từng cá nhân trong gia đình, đến những gì cần cho bản thân, đến những vấn đề quan tâm.. Tôi hay quên nên đành phải ghi lại cho dễ nhớ.

Giờ thì đi ngủ đã nào,

12.08

Gần 2h đêm rồi mà tôi vẫn chưa ngủ được. Một cốc trà vào buổi tối cộng với những chuyện xung quanh cuộc sống làm tôi ko thể yên lòng. Tôi ở một mình. Và việc vào giấc ngủ với tôi thật khó khăn. Giờ này tôi có thể nói chuyện cùng ai. Tôi ko thể làm phiền bất cứ người thân hay bạn bè nào của tôi cả.

Tôi đã nhắc mình sống đơn giản, nhẹ nhàng để cuộc sống của mình thoải mái. Rằng, hãy bỏ xa những chuyện ko fai của bản thân mình thì sẽ bớt đau. Nhưng cảm giác ấy tồi tệ lắm, quá sức chịu đựng lắm.

Tôi ko muốn tạo ra những vách ngăn giữa những người trong gia đình tôi. Ngược lại, tôi muốn nó gần gũi, gắn kết, yêu thương. Bạn có hiểu ko? Ngay khi tôi viết ra những dòng này, tôi cũng sợ làm tổn thương ai đó. Tôi sợ sẽ có chuyện j xảy đến với họ.

Tôi ko muốn nói cho người ấy biết rằng: cảm giác về người kia trong tôi rất tồi tệ. Nhắc đến người kia, là tôi chỉ muốn nổi điên. Tôi xin lỗi nhé! Nhưng thực sự: Tôi ko thể chịu đựng được/ hoặc tôi chưa thể chịu đựng giỏi hơn nữa. Tất cả là một cuộc lừa đảo. Người ấy có biết ko. Đó là cảm nhận của tôi. Xin hãy bình tĩnh và đọc hết những dòng này. Với tôi, nó như một cuộc đánh úp, mà mọi người ko kịp trở tay, ko thể làm gì.

Tôi ko muốn xoáy thêm vào những chuyện đã qua. Vì tôi ko muốn người ấy buồn. Nhưng người ấy có biết ko: người kia đã khiến cho tôi thất vọng. Và liên tiếp những việc người kia làm, đã khiến cho tôi càng thêm cảm giác tồi tệ về họ hơn.Người ấy có biết ko: người kia đã làm một việc mà ở vị trí đó thì ko nên làm thế. Người kia đã ko nghĩ cho thể diện của tôi. Thực đó! Và tôi hoàn toàn mất niềm tin. Tôi ko muốn tin bất kỳ điều gì vào người kia nữa.

Tôi chỉ nghĩ rằng: Nếu thực sự trân trọng tất cả chúng ta. Và nếu nghĩ cho những điều tốt đẹp, người kia ko nên để mọi chuyện xảy ra như thế! Ko nên liên tiếp gây ra sự thất vọng, và bực bội như thế! Thực lòng tôi ko muốn người ấy buồn. Nhưng với tất cả những gì đã xảy ra; với những cảm xúc xấu mà người kia mang lại cho mọi người, tôi cảm thấy rất đau, người ấy có biết ko!

Tôi thực sự lo cho cs của người ấy. Tôi chỉ mong: nếu tôi có cs dư giả, tôi sẽ được giúp đỡ. Tôi sẽ mua tất cả những gì đẹp nhất, tốt nhất tặng người ấy. Chúng ta đã rất gắn bó mà. Người ấy rất thương tôi nữa, phải ko. Tôi khóc. Tôi thương người ấy lắm. Mà tôi lại chẳng thể làm gì.

Tôi đã rút ngắn cái xa lạ, cái bất ngờ bị đánh úp và ko kịp chuẩn bị gì về sự hiện hữu của người kia, bằng sự thân thiện, hài hòa. Và thực lòng, tôi rất muốn gắn kết tất cả. Nhưng người ấy đã thấy đấy, mọi thứ nó cứ tiếp tục diễn ra theo chiều hướng xấu, cảm xúc của tôi về người kia vẫn rất tệ. Sau này, khi người kia và một người đặc biệt đối diện, giao lưu với nhau: tôi rất sợ sẽ xảy ra sự khích bác.

Tôi thật sự lo lắng về điều đó, người ấy ah. Tôi sợ sẽ có chiến tranh lạnh, chiến tranh nóng. Tôi sợ những mâu thuẫn trong quan điểm và cách sống của họ sẽ làm nảy sinh những điều ko hay. Lúc ấy sẽ nhiều người đau lòng. Nên điều tôi mong bây giờ: là ko xảy ra xung đột nào hết.

Viết ra điều mình nghĩ cũng giúp tôi vơi nhẹ nỗi lòng. Tôi mong cảm giác tồi tệ ấy sẽ ko còn nữa. Tôi mong tôi và người ấy có thể làm thay đổi tình hình; giúp cho mọi thứ diễn ra tốt đẹp hơn. Tôi mong sự gắn hết. Người ấy đừng suy nghĩ j nhiều nhé.


28/7/13

When You Tell Me That You Love Me

When You Tell Me That You Love Me

I wanna call the stars down from the sky
I wanna live a day that never dies
I wanna change the world only for you
All the impossible I wanna do

I wanna hold you close under the rain
I wanna kiss your smile
And feel the pain.
I know what's beautiful
Looking at you
In a world of lies you are the truth

And baby
Everytime you touch me I become a hero
I'll make you safe no matter where you are and bring you
Everything you ask for nothing is above me
I'm shining like a candle in the dark
When you tell me that you love me

I wanna make you see just what I was
Show you the loneliness
And what it does you walked into my life
To stop my tears everything's easy now
I have you here

And baby
Everytime you touch me
I become a hero I'll make you safe
No matter where you are
And bring you everything you ask for
Nothing is above me
I'm shining like a candle in the dark
When you tell me that you love me
............

In a world without you I would always hunger
All I need is your love to make me stronger
Khi em nói rằng yêu anh

Anh muốn gọi xuống những vì sao toả ánh sáng nơi trời cao xanh thẳm
Anh muốn sống những tháng ngày vô tận những tháng ngày chẳng biết đến ngày mai
Anh muốn thay đổi cả thế giới này chỉ là để dành riêng cho em đấy
Tất cả những gì không thể thấy (vì em) anh vẫn muốn làm

Anh muốn ôm em thật chặt vào lòng dưới cơn mưa tầm tã triền miên
Anh muốn hôn nụ cười tươi tắn của em
Để cảm nhận nỗi đau đớn
Anh đã biết vẻ đẹp kia đích thực
Khi anh ngắm nhìn gương mặt em yêu
Trong thế giới đầy dối gian thì em chính là sự thật

Và em yêu,
Mỗi khi em bên cạnh anh lại thành người hùng dũng mãnh
Sẽ che chở em, dù bất cứ nơi đâu,sẽ mang cho em những gì em muốn
Anh có thể vượt lên trên tất cả
Có thể cháy hết mình như ngọn nến suốt đêm thâu
Khi em nói rằng em yêu anh

Anh muốn làm cho em thấy được hình ảnh của chính anh thuở trước
Cho em thấy được nỗi cô đơn giá buốt đã bao lần giày xéo tim anh
Nhưng em đã bước vào cuộc đời anh
Chính là em đã lau đi dòng lệ chẳng còn gì là khó khăn nữa với anh
Chỉ cần em ở bên anh, em nhé

Khi thế gian này không có dáng hình em anh luôn thấy mình biết bao thiếu thốn
Tình yêu của em, là tất cả những gì anh mong muốn bởi đó chính là nguồn sức mạnh của đời anh....

Ngày mới - Vui vẻ

Ngày mai, mình sẽ vui vẻ ^ ^. Mình sẽ mỉm cười thật tươi với mọi người - như mình trước nay vẫn vậy. Mình muốn trở thành một girl xinh và đáng iu ^ ^. Mình biết, có bao người bạn quan tâm và dõi theo bước đi của mình, đã từng chia sẻ với mình vui buồn cuộc sống. Các bạn đã giúp đỡ mình trong suốt thời gian học tập, chép bài, gửi tài liệu, nhắc lịch thi, cùng làm việc nhóm. Giờ ra trường rồi, Mai Anh, Thơm, Hảo lớp 53 Báo chí vẫn hỏi han mình. Quyết, Chính cũng luôn sẵn sàng lắng nghe chia sẻ của mình. Những con người ấy đã trò chuyện, gắn bó với mình nhiều đến thế! Mình fai luôn vui vẻ chứ! Ngày mai, dù có xảy ra bất cứ rắc rối nào, mình cũng sẽ tỉnh táo và vui vẻ :). Great! ^ ^

Thời gian tới, dù mình có tiếp tục làm việc tại đây hay chuyển đến nơi khác thì mình vẫn sẽ mỉm cười với tất cả mọi người. Điều đó làm cho mình thoải mái và cũng để lại ấn tượng tốt trong lòng mọi người. Chắc chắn thế! Những ngày qua, khi gặp rắc rối và bị hiểu nhầm trong công việc, mình đã thu mình lại, khép kín và mất lòng tin vào những người xung quanh. Mình ít trò chuyện giao lưu hơn. Nhưng từ mai sẽ khác. Dù vậy, mình vẫn biết giới hạn và điểm dừng. Cảm ơn buổi tối hôm nay vì đã giúp mình trở nên sáng suốt. Mình nhìn thông tỏ mọi việc và thấy chúng trở nên đơn giản. Mình tràn đầy năng lượng để bước tiếp những ngày tiếp theo.

Sau nhiều đêm trằn trọc suy nghĩ, nhìn lại quãng thời gian đã qua, mình đã thấy nhẹ nhõm hơn với quyết định của mình. Mình có người đồng hành. Đó là điều quan trọng nhất. Chúng mình sẽ có những niềm vui.

20/7/13

Ngày tệ nhất

Những lúc yếu lòng nhất tôi lại tìm đến đây bạn ơi! Tôi rất muốn cho bạn thấy tôi trong một hình ảnh vui tươi, khỏe khoắn đón chào cuộc sống. Nhưng cho tôi được khóc một lần này thôi! Tôi thường nghĩ, mọi chuyện đều có cách giải quyết. Vì thế nhiều lúc tôi đã thấy mình ung dung tự tại, khi làm chủ được suy nghĩ và cảm xúc của mình. Và ko ai có thể áp đặt suy nghĩ đến cho tôi. Nếu tôi nhận thấy nó là trái thì người ta ko thể ép tôi nghĩ là phải; mọi thứ phải đi từ sự tự nguyện, từ trong sự nhìn nhận của tôi. Chỉ muốn bạn biết rằng, có rất nhiều lúc tôi vui vẻ! Tôi ko ủy mị lắm đâu.

Tôi thường hay ốm nhẹ: chóng mặt khi đi nắng mà ko đội mũ, đau đầu khi quá căng thẳng, dễ đau bụng nếu trong đồ ăn có thành phần ko đảm bảo. Tôi ko dám khóc về Đêm, vì sáng ra đầu tôi đau như búa bổ. Tôi thường hay phải uống thuốc giảm đau mỗi khi căng thẳng. Lúc này tôi thấy mình như trẻ thơ, muốn trở về bên mẹ để mẹ pha cho tôi cốc sữa nóng và đưa cho tôi chiếc bánh ngọt. Mẹ sẽ mang đến cho tôi một mâm cơm thịnh soạn, ấm cúng hương vị gia đình. Mẹ của tôi rất hiểu tôi và luôn lắng nghe tôi. Hnay thôi, hãy cho tôi được làm trẻ thơ!

Hnay tôi có chút thất vọng vì vài điều, trong đó có một chút thất vọng về bản thân mình. Đó là khi xử lý 1 tình huống của công việc. Tôi ghi nhớ ko lặp lại sai lầm đó. Tôi thường ko muốn nói những lời làm tổn thương  những người thân thiết với mình. Chính vì thế, những lúc rất giận và thất vọng, tôi cố kìm mình xuống. Lời nói là thứ người ta thường nhớ lâu. Nhưng những người yêu thương nhau thực sự thì sẽ dễ bỏ qua cho nhau, phải vậy ko? Tôi lúc này đang mang trong mình tâm trạng rất tồi tệ. Tôi chỉ viết được ra những dòng suy nghĩ ko đầu ko cuối thế này. Ko có câu chuyện nào để kể. Cho tôi trôi một hôm nay thôi! Mai tôi về nhà rồi. Tôi sẽ suy nghĩ xem, tôi có thể làm điều j tốt cho mẹ và em tôi. Tôi có thể làm điều gì giúp những người thân của Tôi. Tôi cũng fai làm những điều tốt cho mình nữa.

13/7/13

Làm sao để chúng ta hiểu nhau

Có một khoảng cách quá lớn giữa chúng ta có fai ko anh! 22:24 đèn nick face anh vẫn sáng. cả e cũng thế. Chúng ta ko chào nhau. Hôm wa a gọi em lúc 1 giờ trưa. A hỏi: có ăn bánh ngọt ko để a mua. A biết đó là thứ e thích. Rồi a lại hỏi tiếp: E có xuống cổng Đài uống cafe ko? A biết e thích cafe giải trí giữa giờ. Hai câu hỏi em đều trả lời: Ko. E đã từ chối Anh. Từ chối cơ hội để chúng ta gần nhau. Trước đó một ngày, a gọi hỏi e H thi xong chưa? Có làm được bài ko. Giọng a quan tâm và trìu mến! A cũng vẫn thường quan tâm em như thế. A biết em thích bánh Su Kem. Đã mấy lần a đưa e vào tiệm bánh đó. Chúng mình cùng ăn bánh và uống trà. Sao chúng mình hợp nhau thế mà giờ chúng mình xa nhau. Khoảng cách chúng mình lớn quá fai ko? Chị đó vừa Post ảnh, đó là 1 câu nói: "Hãy là một người mạnh mẽ, ngay cả khi bạn có mọi lý do để yếu đuối, sụp đổ". Hôm trước chị đó cũng post một câu: "Chia tay ko fai là để yêu lại tốt hơn; chia tay để được bình yên".

Ko hiểu sao em lại thấy giận khi đọc những câu đó! Thấy những điều đó! Vì em biết, chị đó đang đứng về phía ai. Chị đó cho rằng: chỉ có 2 người biết buồn, có 2 người là đáng được bênh vực. Còn e là kẻ đáng trách! Có nên nghĩ như vậy chăng. Vì chị đó thì liên quan gì, chị đó thì có ý nghĩa gì. Chị đó là thứ xung quanh anh. E ko thể yêu anh mà bỏ qua những thứ xung quanh anh. Bởi những người đó hiện diện trong cuộc sống của anh. Những người đó đến nhà anh ăn cơm. Một cá,ch thường xuyên. Và luôn đứng về phía một người ko fai em. Em ý thức được điều đó. Vì vậy em đã làm nhiều việc bày tỏ thiện chí, một cách chân thành nhất. Với những người từng trải như thế, e ko nghĩ rằng: con mắt của họ lại ko nhận ra em là người như thế nào. Tại sao. E ko cảm nhận được sự ủng hộ nhiều từ người đó dành cho em và anh. Thực ra, ai cũng biết rằng, điều quan trọng nhất là hai chúng ta.

Nếu chúng ta có đủ hòa hợp với nhau, chúng ta sẽ đi cùng nhau đến hết cuộc đời. Quan trọng là tình cảm chúng ta với nhau như thế nào. Vậy tại sao ko vun vén và ủng hộ cho e và anh! Chúng ta có đủ sức mạnh để vượt qua những khoảng cách đó ko? A bảo rằng: chị ấy ko fai là người trong gia đình. Nhưng mức độ thân thiết quá nhiều. Tất cả những gì em nhận thấy, nó chỉ là khoảng cách rất lớn. Chúng ta ko ai hoàn hảo. Vậy sao ta ko cổ vũ cho những điểm tốt của mỗi người và nhắc nhở nhẹ nhàng về những điểm cần chỉnh sửa. Chỉ tạo áp lực cho nhau, nói rằng, em phải thế này, em phải thế kia. Em đã cố gắng! A có biết ko! A có hiểu cho suy nghĩ và cảm xúc của e ko. Có thể do quan điểm sống của hai đối tượng khác nhau nên đứng trước một hành động, lại có sự hiểu lầm.

Chuyện j đang xảy ra thế nhỉ! Em đã thấy mọi thứ rất hòa hợp cơ mà. Mọi thứ ổn đấy chứ. Tại sao giờ lại thấy giữa 3 người có những vấn đề tồn tại. Đã có lúc em thấy e và a được tạo điều kiện, được vun vén, ủng hộ. Nhưng tại sao lại còn những thử thách. Hay đó mới là đời sống thật. Một Sự Thật tồn tại là khoảng cách giữa chúng ta. Anh, giờ đang ko thể bước qua khoảng cách đó. Em giờ đang do dự, ko dám đánh cược cuộc đời mình. Có phải em đang nhầm, đánh giá vấn đề nhỏ thành to, cái nhỏ nhặt thành cái to tát. Mẹ em bảo, đừng nên gượng ép. Và em đã nhớ một câu trong một bài hát tiếng Anh: ở bên em, anh được là chính mình, a nhận ra giá trị con người mình và anh mạnh mẽ hơn... Phải dừng lại , đến giờ đi ngủ rồi. Sáng mai dậy có sức khỏe đưa em đi thi.

Buổi chiều cô đơn

Chúng mình có một thói quen: Thứ 7 hàng tuần, nếu em ko fai đi làm, chúng ta sẽ cafe, ăn trưa, dạo phố. Tối đi hóng gió. Vì Chủ nhật anh fai đi làm. Vậy mà đã nhiều thứ 7 trôi qua, ko cafe, ko anh, ko thảnh thơi. Câu chuyện của chúng ta giờ đang ở giai đoạn nào? A ko thể dung hòa được, hay em cố chấp. Hay chẳng ai chịu ai. Giữa ba người ko thể hòa giải, thương lượng? Có thể nào. Ko biết tình trạng này sẽ kéo dài đến bao lâu. Đã có lúc thấy lòng chới với! ...... Về thôi, về đưa em đi dạo phố

Buôỉ chiêù cô đơn

12/7/13

Em gái

Chị vẫn luôn tự hào về em. Một tính cách có cả tính cách của hai chị trong đó: một người thẳng tính, quyết liệt/ một người dung hòa, nhẹ nhàng. Em nấu ăn rất khéo, nhìn từ cách em sơ chế nguyên liệu là thấy. Mỗi loại thực phẩm trong món ăn đều mang đúng hình thức như nó phải thế, phải kiểu. Em đọc báo mạng, ghi chép một số công thức nấu ăn. Chị đi học xa về, em thể hiện nấu nướng. Giờ thì tất cả những món đơn giản và thân thuộc nhất, chị tin em đều làm đúng kiểu.

Em ko nói quá nhiều. Nhưng khi đã đưa ra ý kiến nào đó là có lập luận trước sau, có lý có tình. Em gọi tên chính xác những cảm xúc, những sự việc đang diễn ra. Em thấu hiểu người đối diện. Sự chững chạc của em trong từng cử chỉ hành động khiến mọi người yên tâm.

Em học giỏi Văn. Em học giỏi hơn chị, hơn 2 chị. Em viết Văn tốt. Chị đọc và chị thấy. Và kết quả qua tất cả các kỳ thi, các cấp học đã cho thấy điều đó. Khối D em chọn, vì ko muốn đi theo lối mòn khối C của các chị, có môn Toán e ko fai sở trường. Mà có lẽ của cả dòng họ nội và ngoại nhà mình ^ ^. Em buồn, e khóc với kết quả thi môn Toán. Chị cũng hồi hộp, nghẹt thở theo em. Chị hy vọng vô cùng, em sẽ may mắn. Em sẽ thi đỗ. Kết quả sẽ như mong đợi. Chị làm tất cả những gì có thể, chọn đồ ăn an toàn nhất; chở em đi thi nhanh nhất, an toàn nhất cũng là mong để em đạt kết quả tốt. Chị đã hy vọng nhiều. Nhưng dù kết quả thi lần này có ra sao, thì chị vẫn tự hào về e, a gái ạ. Em giỏi về một môn, đứng đầu lớp và Trường về môn đó. E còn hiểu các vấn đề xã hội. Nghe cách nói của em là chị biết. Vậy là ko fai lo gì rôi. Em sẽ vững vàng. Em sẽ học tốt dù ở đâu. Em sẽ thành công như mọi người vẫn mong đợi. Chị vẫn luôn tự hào về em.

Người yêu

Nhớ lại những ngày đã qua, mình nghĩ đã có lúc mình làm cho người yêu mình mệt mỏi.

Chuyện về gia đình mình, những mâu thuẫn, xung đột, những sự lựa chọn mang tính quyết định số phận. Mình lo cho họ. Và cứ mỗi chiều như thế, sau những cuộc điện thoại hàng giờ, để bàn tính cách, để cứu thoát một con người khỏi lựa chọn sai lầm, mình lại cùng anh ngồi nói chuyện. Bên những ly trà đá, góc yên tĩnh đó chỉ có hai đứa mình, mình đã nói cho người yêu mình nghe về câu chuyện, diễn biến câu chuyện. Hàng loạt những câu hỏi tại sao, những băn khoăn, trăn trở, lo lắng của mình. Lúc đó chắc đã hiện rõ lên gương mặt. Mặt mình đỏ lên, những nếp nhăn trên trán co lại, miệng nói: Tại sao? và tay thì đưa ra như người ta diễn thuyết. Nhớ lại lúc đó mình thật buồn cười. Mình đã lo lắng. Người yêu mình đã lắng nghe và phân tích về những diễn biến trong câu chuyện ấy. Người yêu mình chắc cũng căng thẳng theo mình.

Hàng giờ liền, trong cái giá lạnh của ngày đông, 10 giờ đêm, bọn mình gặp nhau bên ly trà nóng, góc phố nhỏ yên tĩnh, chẳng nói với nhau nhiều, dăm câu ba điều mà như chia sẻ với nhau những căm xúc, những khoảnh khắc của cuộc sống. Mình nghĩ: chúng mình sẽ gắn bó với nhau về sau.

Mình và anh đã ngồi bên nhau trên ban công của một chiếc lô cốt trên Hồ Tây. Những bản nhạc từ những thập niên 60 - 70 vang lên. Người chủ quán có tóc dài, râu rậm như những anh hát nhạc rock. Bất chợt trời đổ cơn mưa. Tụi mình trú mưa, rồi hai đứa đi cùng nhau về phố Hòe Nhai ăn Bít Tết. Dưới cơn mưa, vị Paste như thơm hơn, vị bò mềm ngọt và nước sốt sệt sệt, chấm bánh mỳ. Bụng đã ấm, hai đứa ngồi cạnh nhau dưới cơn mưa. Trời mưa là khoảnh khắc thú vị.

Trước ngày sinh nhật anh một ngày, dưới cơn mưa, mình mặc áo mưa đi mua bánh, mua hoa, hai đứa mình vào quán Cafe Maxx trên Hồ Tây. Góc bàn nhỏ, mình châm nến, lung linh. Anh thổi nến, ôm mình, ấm áp. Anh bảo: lần đầu tiên anh có một sinh nhật hạnh phúc như thế này. Ngày hôm sau, ngày chính thức, mình - anh, gd và bạn anh, cùng nhau ăn tối tại nhà hàng. Mình thấy mọi thứ thật ấm áp.

Mình đã có hai thức uống quen thuộc cho 2 mùa: Trà chanh - Ngô sữa. Mùa hè là quán Cafe 3D ở phố Nhà chung đó. Mùa đông là Góc phố. Ah, còn món xôi chè phố Hàng Bạc nữa. Cạnh đó lại có hàng Ốc nóng, trứng cút lộn. Những buổi tối ấy đã đi vào cuộc đời mình, như một phần đời sống tinh thần ấm áp.

Ngày sinh nhật mình - Trước đó vài ngày, mình đi xem giày, người yêu mình đã chọn và tặng mình một đôi. Đúng ngày sinh nhật, chị mình ăn hỏi. Mình về quê và ra đến nơi lúc trời đã tối. Có lẽ muộn lắm. Anh sang nhà chồng chị đón mình. Trên tay là chiếc bánh Ga tô. Chúng mình ra quán Sushi quen thuộc. Anh châm nến và mình cắt bánh. Hai đứa ngồi bên nhau. Chắc tại mình quá mệt vì quãng đường xa và lo công việc nhà, lúc đó, mình ko cảm nhận hết sự chuẩn bị và tình cảm a dành cho mình. Ăn tối xong trở về, mình và a ngồi cafe với một người bạn. Ngày hôm đó, anh chiều mọi thứ theo ý mình. Còn mình thì vẫn chưa hoàn hồn vì từ nhà xuống và lo nghĩ về điều khác. Nhớ lại, mình thấy tiếc vì đã ko dành trọn cảm xúc cho anh.

Còn nhiều điều lắm nhỉ, còn nhiều khoảnh khắc và giây phút ấm áp nữa. Lâu rồi, chúng mình ko có những giờ phút ngồi bên nhau thật thảnh thơi. Chúng mình lo về gia đình. Chúng mình đều nghĩ nhiều cho gia đình của mỗi đứa. Chúng mình vì gia đình trước rồi mới nghĩ đến hai đứa. Có lẽ thế. Lâu rồi ko có cái gì là riêng cho chúng ta. Chúng ta đã ko có thời gian cho mình. Chúng ta đã ko có những khoảnh khắc chỉ nhìn nhau và nghĩ về nhau. Cảm giác như những ngày tháng, hai đứa gặp nhau mỗi ngày nó đã xa lắm rồi. Giây phút này nghĩ lại: E ko biết chuyện gì đã xảy ra nữa. Những gì thân thiết, thân thuộc, thân yêu giữa chúng mình nó đã đi xa quá! Hình như thế! Mà giữa chúng ta cũng ko có chuyện j to tát, chẳng có chuyện j cả. Ko có chuyện j lớn cả. Fai ko! Đã có những lúc chúng ta tưởng rằng, chúng ta sẽ bên nhau mãi. Nhưng lâu rồi, có chuyện j thế nhỉ? Có ai tạo áp lực cho chúng ta fai ko?

Ngay cả chuyện dẫu có khó khăn về kinh tế, về một vài thứ chưa như mong đợi, em cũng đã bỏ qua, cho rằng: chúng đâu có fai là vấn đề lớn. Một cuộc sống hạnh phúc là thế nào nhỉ? Là chúng ta bên nhau, cùng nhau đi chợ mua đồ ăn và nấu bữa trưa bữa tối cho cả một ngày nghỉ. Là e được thảnh thơi đọc truyện, đọc báo, nghỉ ngơi ở nhà. Là những ngày mệt được đưa và đón mỗi khi đi làm về. Đó là hạnh phúc giữa hai chúng ta. Còn hạnh phúc giữa hai gia đình của hai chúng ta nữa. Đã có lúc, em nghĩ mình có đủ sức mạnh để làm chủ cuộc sống của mình, làm một con người độc lập trong mọi quyết định. Và có những khi chỉ muốn một mình.

Còn nhiều phút giây bình yên nữa để cho những trang nhau. Những gì đã có giữa chúng ta trong thời gian qua. Nâng niu từng khoảnh khắc, để hy vọng có thể làm mọi thứ cho hiện tại và tương lai tốt hơn. Phải trở về với công việc ngày Thứ 7 - ngày hôm nay - ngày thứ 7 đi làm nhiều cảm xúc.