Những câu thơ luôn khiến tâm hồn lắng dịu trong những khoảnh khắc đặc biệt. Sau những giờ mệt với công việc, lại được nhẩn nha với vài những điều thú vị bất chợt đến.
Em không nghe mùa thu
Dưới trăng mờ thổn thức
Em không nghe rạo rực
Hình ảnh kẻ chinh phu
Trong lòng người cô phụ
Em không nghe rừng thu,
Lá thu kêu rơi xào xạc,
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô.
Không còn mùa thu, trăng rơi bên thềm
Không còn lời ru, mơ trên môi mềm
Em thơ, như mùa xuân đầu, nối dài đêm sâu
Anh làm mùa thu, cho em mơ màng
Anh làm lời ru, quấn quýt bên nàng
Em đi, tiếc gì thu vàng, tiếc gì xuân sang
Còn thương nhớ nhau, về thắp sao trời
Còn thương nhớ nhau, từng đêm bão tố
Tóc ướt trăng thề, lời yêu chưa nói trên môi vụng về
Đường ta đã qua, chìm khuất chân trời
Đường ta sẽ qua, nào ai biết tới
Chiều buông rã rời, ru lòng thôi mơ, ru buồn lên thơ.
* Chiều buông rã rời
Ru lòng thôi mơ, ru buồn lên thơ.