Con nhớ Bố quá. Nhớ những lần bố đưa con đi thi đại học, rồi cao đẳng. Hai mùa thi là hai mùa hè nắng gắt. Giá như năm đầu con chọn đúng trường thì đã ko để bố phải vất vả một năm nữa đưa con đi thi và chờ con đỗ Đại học.
Nhớ những bữa ăn bình dân trong ngày bố đưa con đi thi rồi đi nhập trường ấy. Đặc biệt có một lần bố đưa chị em con vào ăn bún chả. Quán đó thật ngon!
Đôi khi con cứ trách mình sao lại đi học nhiều năm thế để bố mẹ vất vả. Nhà người ta, con cái học 4 năm. 22 tuổi là học xong được đi làm, kiếm tiền, chăm lo cho bản thân để đỡ cho bố mẹ. Con thì mãi tới sau này mới tạm lo được cho mình. Công việc thì mãi mới ổn định. Con dằn vặt mình nhiều lắm!
Rồi cũng mãi tới năm con 30 tuổi, bố m ẹ mới được lo việc lớn cho con, tổ chức đám cưới cho con. Sau nhiều chuyện ko vui con gặp phải, con luôn nhắc mình phải cố gắng sống tốt. Con cũng mong mình có một người chồng tốt, một cuộc hôn nhân ổn định để bố mẹ an lòng.
Bây giờ con chỉ cầu mong vậy thôi,