Tết năm nay sẽ là cái Tết khác nhất trong cuộc đời mình. Mình sẽ đón Tết ở 2 ngôi nhà, trong vòng tay của 2 đại gia đình khác nhau.
Việc chờ đón Tết 2017 mang đến cho mình nhiều niềm vui nhưng cũng xen lẫn một chút nỗi lo. Mình chỉ mong em bé sẽ khỏe mạnh, bình thường cho đến ngày chào đời.
Việc có người bạn đời bên cạnh và có tin vui là một dấu mốc lớn nhất trong cuộc đời mình. Mình sẽ hòa nhịp mỗi ngày cùng với những thay đổi lớn ấy.
Lập gia đình đúng là một việc lớn, càng ngày mình càng cảm nhận rõ hơn điều này. Sự quan tâm của mình sẽ dành cho người thân của 2 bên gia đình và chăm lo cho tổ ấm nhỏ.
Cuộc đời có phải ko ai là ko có số phận? Mình đặt câu hỏi này vì mình thấy những vấn đề trong cuộc sống mà người thân mình gặp phải. Có thể gọi đó là Bi kịch của cuộc đời mỗi người.
Điều mình luôn canh cánh trong suốt cả năm trời và mỗi dịp Tết đến là Mẹ của mình luôn ở nhà một mình. Thời của cha mẹ, việc sinh toàn con gái có lẽ là một bi kịch! Bố mình đi công tác xa nhà từ ngày còn thanh niên. Bố mẹ mình sống xa nhau. Mấy chục năm cuộc đời mình ko có những ngày tháng sống cùng bố bên cạnh như những gia đình khác. Song đó cũng không phải là vấn đề quá lớn khi bố mình có người đàn bà thứ hai.
10 năm về trước, gia đình mình đã xáo trộn chỉ bởi vì sự xuất hiện của người đàn bà ấy và đứa con riêng của bố. 10 năm qua vẫn vậy, gia đình mình chưa khi nào thực sự yên.
Mẹ mình đã chấp nhận chịu đựng, hy sinh để đến khi lo việc trọng đại, gia đình mình vẫn có bố mẹ xuất hiện như mọi gia đình trong xã hội. Mẹ đã chịu đựng sự thiệt thòi về tình cảm, sự giày vò về tinh thần và bao nhiêu nỗi đắng cay do những vấn đề xảy ra trong gia đình mình suốt 10 năm đó.
Mình chỉ biết gọi đó là số phận vì mình ko có cách nào thay đổi được thực tế phũ phàng này. Rằng đó là gia đình mình không trọn vẹn. Đó là vấn đề làm mình nhức nhối suốt bao năm qua. Đến bây giờ, khi đi lấy chồng, được trải nghiệm cuộc sống gia đình bình thường ở gia đình khác, mình thấy khác. Mình lại ước, giá như gia đình mình không phức tạp đến thế.
Bởi Bố, Mẹ và các chị e ruột của mình là những người mình rất yêu thương. Bố mẹ chăm sóc, nuôi dưỡng cho mình cuộc đời, cho mình một công việc. Mình mang ơn bố mẹ cả đời và chưa biết sẽ tìm cách báo đáp trong những năm tháng tiếp theo ra sao.
Mình chỉ biết đó đã từng là những gì thân thuộc và có ý nghĩa nhất với cuộc đời mình. Có lẽ quy luật cuộc sống là thế! Nó luôn đặt ra những nghịch cảnh và thách thức con người vượt qua. Có nhiều nỗi niềm trong lòng mình lắm mà mình chẳng thể làm gì khác được.
Chỉ mong bố mẹ luôn khỏe mạnh để chúng mình còn được vui vầy với bố mẹ lâu hơn. Năm cũ sắp qua, nhưng vẫn còn đó những băn khoăn, những lo lắng...
Chị gái mình ko may mắn, gặp phải người đàn ông tồi tệ, bây giờ thành dở dang, chị làm mọi việc để nuôi con một mình. Biết bao giờ chị sẽ tìm được bến đỗ mới, có một chỗ dựa, có người bên cạnh sẻ chia gánh nặng và vui buồn.
Mình ko biết gọi tên những điều bất hạnh mà người thân của mình gặp phải là gì, đành gọi đó là số phận. Chỉ biết rằng năm mới mình sẽ luôn phải vững vàng dù có chuyện gì xảy ra trong cuộc sống đi chăng nữa. Vững vàng để có thể làm được nhiều việc cho chính mình và gia đình.