15/6/10

Mùa hè mát lạnh


Mình về thăm nhà mấy ngày mà hôm nào cũng mất điện. 23h đêm mới có! Thương em gái đang mùa ôn thi vào lớp 10, học hành nóng bức. E pai học bằng đèn tích điện, ánh sáng lờ mờ. Bao giờ mới hết cắt điện cho em học đỡ vất vả!
Mẹ thì bị đau tay. Mẹ thoái hóa mấy đốt sống lưng và cổ rùi. Bóp tay cho mẹ mà thấy da mẹ đang héo dần đi, cơ tay lỏng lẻo, nhão nhẹo. Huhu, mình sợ mẹ ốm và già đi lắm!
Cây sấu và cây nhãn thật to trước nhà làm dịu đi một phần cái nóng. Những cơn gió mát mỗi khi trời tối làm mình cảm thấy bình yên đến lạ. Chỉ có tiếng ếch nhái kêu ngoài đồng và ko gian tôi tối. Mùi hương của các thứ cây thứ hoa quanh nhà hòa vào bầu ko khí làm mình dễ chịu biết bao. Mình bỏ lại những lo toan bộn bề ngoài con đường nhựa. Trở về nhà là mình thấy bình yên. Bình yên lắm! Nơi đó có mẹ và em!

3 nhận xét:

  1. Căn nhà tuổi thơ luôn là một chốn bình yên để ai ai cũng mong được về nhà, vùi mặt vào những mùi thơm ngai ngái quen thuộc từ sâu thẳm.
    Đôi khi, sau này, khi gặp những gập ghềnh chông gai trên đường đời, trở về mảnh đất xưa còn như cho mình nghị lực và sức mạnh nữa bé ạ. Kể nói cái này với bé thì hơi sớm, bây giờ thì cứ hưởng cái mùi hương yêu thương đi đã :)
    Chị đang ké cái mùi hương đó đây. Đã nếm món quà mẹ làm. Hôm nay lại đúng ngày giết sâu bọ. Chuẩn bị chưng lên Blog. Cho chị gửi lời cảm ơn đôi bàn tay tần tảo của mẹ nhé.
    Thân.

    Trả lờiXóa
  2. "Quá nửa đời phiêu bạt, con lại về úp mặt vào sông quê"... Bạn có thích bài hát này không?

    Trả lờiXóa
  3. @ Chị iu: yêu comment của chị quá. Hug chị nhé!:)
    @ A.Đỗ iu quí: cho bé được gọi là a Đỗ như gọi chị Lana nhé! hihi. Bé rất thích bài hát này và thuộc gần hết cả bài rùi đó ạ. Bài hát rất ý nghĩa và giàu tình cảm ạ.:>

    Trả lờiXóa