25/7/11

Bắc Giang thân thương

Chiều nay online đọc tin tức, biết 2 thí sinh lọt vào Chung kết Sao Mai 2011 Nguyễn Khánh Ly và Lương Nguyệt Anh đến từ Bắc Giang, trong mình dâng lên niềm vui và tự hào. Mảnh đất có những con người yêu âm nhạc, có những khúc hát ngọt ngào, nay được đọc tên trong các cuộc thi, được bạn bè cả nước biết tới, mình nghĩ đó thực sự là một điều vinh dự.

Bắc Giang quê mình được nhắc đến với sắc đỏ mọng của trái vải thiều Lục Ngạn, vị giòn tan, béo ngậy của Bánh đa Kế, dòng sông Thương hiền hòa xanh biếc và người phụ nữ đảm đam trong thơ Tố Hữu. Mình đã từng mong ước Tỉnh mình được biết đến nhiều hơn với một nền Kinh tế phát triển, đời sống tinh thần của nhân dân phong phú, hoạt động văn hóa thể thao sôi động.

Thực tế, Bắc Giang là vùng trung du với 3/4 diện tích là đồi núi, đời sống kinh tế còn nhiều khó khăn, nhiều vùng có người dân tộc sinh sống như Mông, Sán Dìu, Tày, Nùng... còn lạc hậu; đường sá đi lại chưa thuận lợi. Nói về Bắc Giang, chưa có nhiều điều nổi bật, thu hút.

Nhưng trong tâm trí mình, hình ảnh Bắc Giang hiện lên là những cánh đồng xanh mướt, vườn cây ăn quả xum xuê, dòng kênh xanh có làn nước mát dịu, những đêm giao lưu văn nghệ giữa các làng, tiếng Loa phát thanh theo người dân ra đồng làm ruộng, màu xanh của rặng tre rì rào, những người ngồi khâu nón.

Những ca khúc nổi tiếng viết về Bắc Giang ko nhiều, nhưng trong đó, mình thích bài "Chiều sông Thương" của nhạc sĩ An Thuyên. Gia đình Bác mình, mọi người đều yêu Văn nghệ. Hai anh chị con bác cùng học trường Nghệ thuật ở Hà Nội. Còn hai bác rất hay tham gia văn nghệ. Nơi mình sinh ra, mọi người đều yêu tiếng hát; thường ko thể thiếu tiếng hát trong những ngày lao động công ích, hội họp, liên hoan, tổng kết, bất kể ngày đông hay ngày hè.

Tản mạn một chút về Bắc Giang thân thương, nơi mình sinh ra và lớn lên, bước qua thời niên thiếu với ắp đầy kỷ niệm. Mình vẫn nhớ cây sấu già với chùm quả xanh non trước nhà, cây nhãn ngoài cổng giờ này đang vào vụ quả. Đã 12 năm nhà mình ko làm những công việc đồng áng, mình ko còn được thấy màu vàng của lúa chín chất đầy sân, ko được thăm cánh đồng ngô trong mùa đông giá rét. Ngày đó đã xa lắm rồi, nó đã heo hút bé nhỏ lại trong tiềm thức. Hôm nay đây, một chút nhớ dâng lên trong lòng, một chút hoài niệm về vùng quê xa!

6 nhận xét:

  1. QUê mẹ chị cũng BG đấy! Vậy còn đợi gì nhỉ? Hãy nhắn tin bình chọn cho ca sĩ BG đi em - PR cho Sao Mai tí :-D

    Trả lờiXóa
  2. Vậy ah chị:), hi hi. Em phải theo dõi thường xuyên các chương trình về Sao Mai mới đc:-) Nhắn tin bình chọn. Cổ vũ nhiệt tình cho chương trình nữa:) Là fan của VTV :-)

    Trả lờiXóa
  3. Ui muốn theo chị Scarlett về "Bắc Giang thân thương" cuả chị quá! :x

    -Fooleryn-

    Trả lờiXóa
  4. Fooleryn ra Bắc đi nha! Chúng mình sẽ đi chơi rất nhiều nơi nhá =)

    Trả lờiXóa
  5. Nghe nói Lục Ngạn trúng mùa vải mà người dân trồng cây vẫn khổ, năm nào cũng vậy.

    Trả lờiXóa
  6. Vâng, trên đó người ta trồng rất nhiều mà giá vải lại rẻ lắm ạ! Nhìn người ta bẻ, bó lại, chở đi bán cho những xe buôn vất vả là thế, nhưng tiền thu được lại ko là bao. Thấy thương nhưng mà vẫn vậy đó ạ!

    Trả lờiXóa