28/6/12

Mong manh

Hôm nay, giờ phút này, mình đang trở lại nỗi buồn cũ kĩ với bản nhạc Song from a secret gadern. Nó gợi cho mình đến vết thương, đến khoảnh khắc ko đáng nhớ đã đi qua trong đời mình. Vì những điều đó, mà bao nhiêu năm, mình đã ko có thời gian và cơ hội để quan tâm và hướng mình đến tìm hiểu những giá trị trong cuộc sống. Mình vẫn biết HP là một quá trình kiếm tìm, bằng cách xây dựng từng cung đoạn, nó là những thời khắc con người thấy cuộc sống của mình có ý nghĩa. HP ko chỉ đơn thuần là sự cân đối 2 trụ cột như mình vẫn nghĩ. Mà HP là khi ta làm chủ được cuộc sống của mình. Những tấm ảnh cưới của cô bạn, với gương mặt chú rể thoáng nét u sầu, đã gợi cho mình hình dung về nhiều thứ, về những cảm xúc được gọi tên trong cuộc sống. Có nhiều khi mình chỉ muốn nghe mãi một bản nhạc để đi trọn cảm xúc mà mình đang có. Dường như mình ko thể tách mình ra khỏi thế giới của mình để hòa nhập vào với cái chung. Mà đôi khi để làm như vậy mình đã gần như phải gồng lên. Mình mong có thể cười tươi, rạng rỡ vô tư như cô bạn, như chưa hề biết buồn, hay tổn thương. Điều đó là hạn chế, là ko tốt cho giao tiếp và cs sau này. Mình chưa thể làm được điều đó một cách trọn vẹn. Dù đã có khi muốn bước qua ranh giới này. Nhưng mình đã gặp được những người bạn - lắng nghe điều mình nói, kể với mình những câu chuyện ý nghĩa, luôn làm mình vui! Mình biết, điều đó đã giúp mình dần bước vào con đường chia sẻ, cởi mở, và cười nhiều hơn, quan tâm đến người khác một cách tự nhiên hơn, tự tin hơn, mạnh mẽ hơn...Đã đến lúc mình phải chuẩn bị rất nhiều thứ cho cuộc sống của người trưởng thành, để ko chỉ lo được cho mình, mà còn chăm lo được những người thân yêu bên cạnh. Có vậy, mình mới bớt đi cảm giác chông chênh, mong manh, về 1 người trong tương lai mà mình phải chọn và ra quyết định. Mình sẽ ko run về quá trình đi tìm đâu, fai ko? Mình sẽ dám lựa chọn và dám chấp nhận chứ, fai ko nào?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét