Chị đã mổ xong mấy ngày. Đêm thứ hai sau ngày mổ mình và mẹ lo lắng vì thấy bụng chị bị căng cứng. Chị bị viêm dạ dày từ trước. Bây giờ thuốc kháng sinh và giảm đau truyền vào nên dạ dày bị thương. Đêm đó phải đẩy chị đi siêu âm lại vùng bụng và chụp lại vết mổ. Hàng cây sấu cùng ánh điện vàng bệnh viện lúc đó tạo cho mình cảm giác rất lạ. Mình thức đến quá nửa đêm thì ngủ. Mẹ thức một mình/ Y ta liên tục phải vào hút dịch qua xông dạ dày cho chị. Cuối cùng đến 5h sáng bụng chị cũng yên. Một ít sữa nóng được truyền vào.
Những ngày sau là đồ ăn mềm: phở và cháo. Mẹ chăm chị đợt này vất vả. Mẹ thức suốt mấy đêm. Bố cũng chạy đi chạy lại, gọi điện cho các bác sĩ. Có chị gái và bác gái vào trông hai đêm nên cũng đỡ. Bây giờ chị tập đi lại quanh phòng được rồi.
Hôm nay mình đã đi làm trở lại. Đầu óc đang bị trống rỗng, ko có cảm giác gì cả!
30/10/11
24/10/11
Một góc HN
Ngày mai chị sẽ đc phẫu thuật trong bv Việt Đức. Chưa biết sẽ mổ nội soi hay mổ thường nhưng bố đã về chuẩn bị tiền để đóng góp đầy đủ. Bên này bệnh nhân đông thật là đông. Người ra người người vào thường xuyên. Những bệnh nhân mới, những người nhà bệnh nhân khác nhau dần dần lại quen nhau. Tối nay em sẽ ngủ lại cùng chị. Ngày mai mẹ sẽ ra.
Cậu bé Duy Anh e chỉ quen trong một buổi chiều. Vậy mà tối về thấy nhớ thế! Vì cậu chàng ít nói, thế mà chơi với em một tí là cười giòn tan, cứ theo em đi chơi :) Một chấm vui trong những ngày hơi mệt vì đi lại nhiều, vì ngã xe nhẹ.
Sự kiện lần này lớn quá :/ E lại có thêm bao nhiêu kiến thức :/
Cậu bé Duy Anh e chỉ quen trong một buổi chiều. Vậy mà tối về thấy nhớ thế! Vì cậu chàng ít nói, thế mà chơi với em một tí là cười giòn tan, cứ theo em đi chơi :) Một chấm vui trong những ngày hơi mệt vì đi lại nhiều, vì ngã xe nhẹ.
Sự kiện lần này lớn quá :/ E lại có thêm bao nhiêu kiến thức :/
13/10/11
Trong bệnh viện
Mấy ngày này mình chạy đi chạy lại nhiều. Mẹ về nhà mấy hôm. Chị ko đau nặng, nhưng bệnh viện vẫn là những hình ảnh ko muốn nghĩ đến. Ăn uống, nguồn nước, vệ sinh... trong viện thật là ko dễ chịu chút nào. Chăm sóc cho người nhà mình thì có mệt chút cũng ko vấn đề gì. Nhưng hôm qua mình đã fai đi đổ bô cho một bà cụ. Thực sự lúc đó mình cảm thấy bị ấm ức. Vì bà ấy có con gái mà con gái ko vào chăm. Mọi ng trong phòng phải chăm sóc người nhà mình đã rất mệt rồi. Con gái bà ấy mang chút đồ ăn vào từ sáng rồi bỏ đó ko thấy đến. Để bà cụ trong đó một mình cả ngày. Mọi sinh hoạt tại chỗ vì chân đang bó, ko đi lại được. Vậy là con gái bỏ mặc bà cụ cho người dưng chăm sóc??? Để tóc bà cụ bù xù và cơ thể ko sạch sẽ. Cả căn phòng có một ko khí ko dễ chịu. Hu hu huuuuuu/ sao lại có thể như vậy được???
Chị mình cũng chưa đi lại được. Chỉ ngồi được một lúc rồi lại nằm. Bố mình bảo sang tuần sẽ nói bác sĩ đổi thuốc. Nếu khỏi dần và đi lại được thì sẽ ko phải mổ. Mình lại ko đi làm được rồi. Ôi những tháng ngày...Chưa đi qua thay đổi nhỏ này đã đi đến thay đổi nhỏ khác. Mình lười. Mình muốn đứng yên. Mình muốn cuộc sống bình yên mấy ngày.
Chị mình cũng chưa đi lại được. Chỉ ngồi được một lúc rồi lại nằm. Bố mình bảo sang tuần sẽ nói bác sĩ đổi thuốc. Nếu khỏi dần và đi lại được thì sẽ ko phải mổ. Mình lại ko đi làm được rồi. Ôi những tháng ngày...Chưa đi qua thay đổi nhỏ này đã đi đến thay đổi nhỏ khác. Mình lười. Mình muốn đứng yên. Mình muốn cuộc sống bình yên mấy ngày.
7/10/11
Ngày mưa
Chị đau chân suốt mấy ngày qua. Nhức và ko đi lại được. Chị đã đau hơn một tháng nay. Ban đầu chỉ đau nhẹ rồi gần đây đau nặng. Bác sĩ bảo chị bị thoát vị đĩa đệm. Chị nằm yên một chỗ và đau nhức ko chịu được nên bố đã bảo, phải đưa chị vào viện điều trị.
Xanh-Pôn được thiết kế theo kiến trúc Pháp với những vòm cửa sổ. Nó làm mình nhớ đến những hình ảnh đã từng xem trên phim. Ko gian bệnh viện khá xanh và thoáng đãng. Công việc hàng ngày của mình ko có gì nhiều. Chỉ đi mua đồ ăn, nước uống, ngồi xoa bóp cho chị mình. Mẹ đã ra đây chiều nay, vậy là buổi tối mình có thể về nhà tắm gội. Bố cũng vừa từ Quảng Ninh về. Mấy ngày này bố thật vất vả.
Mình sẽ nghỉ làm mấy ngày để đỡ chị. Chỉ mong chị mau khỏi để mình còn trở về với công việc, với một ko gian sống gấp gáp, vội vã hơn.
Thấy mình chênh vênh...
Xanh-Pôn được thiết kế theo kiến trúc Pháp với những vòm cửa sổ. Nó làm mình nhớ đến những hình ảnh đã từng xem trên phim. Ko gian bệnh viện khá xanh và thoáng đãng. Công việc hàng ngày của mình ko có gì nhiều. Chỉ đi mua đồ ăn, nước uống, ngồi xoa bóp cho chị mình. Mẹ đã ra đây chiều nay, vậy là buổi tối mình có thể về nhà tắm gội. Bố cũng vừa từ Quảng Ninh về. Mấy ngày này bố thật vất vả.
Mình sẽ nghỉ làm mấy ngày để đỡ chị. Chỉ mong chị mau khỏi để mình còn trở về với công việc, với một ko gian sống gấp gáp, vội vã hơn.
Thấy mình chênh vênh...
4/10/11
Tài chính khó khăn
Tiền lương của 2 tháng 8 và 9 bị chậm. Hiện giờ mình chỉ đc tạm ứng một tẹo và đợi cho đến cuối tháng 10 mới đc lĩnh lương. Chị lại vừa vào bệnh viện. Đợt này tốn kém nhiều quá! Phải tiết kiệm mà vẫn phải xin bố mẹ hỗ trợ. Lương của chị cũng thấp. Hic hic, ôi khó khăn chung :(
Mấy người bạn người bạn mình sinh bé mà chưa đi thăm được. Một số kế hoạch nhỏ chắc phải hoãn lại. Trời lạnh thế này thỉnh thoảng ra ngoài ăn gì nóng nóng cũng thích. Vậy mà :( hic hic. Chị bị đau chân nên mình lo giặt giũ quần áo mùa đông một mình. Cũng buồn ghê/
Nhiều cảm xúc mà nó cứ chạy quanh hay đi trốn đâu rồi/ Nhiều mong ước mà cứ thành xa xôi ra sao/ Hình như phải tích lũy kiến thức dần để sau này đi lấy chồng. Dạo này hay lo xa xôi và nghĩ vẩn vơ.
Mấy người bạn người bạn mình sinh bé mà chưa đi thăm được. Một số kế hoạch nhỏ chắc phải hoãn lại. Trời lạnh thế này thỉnh thoảng ra ngoài ăn gì nóng nóng cũng thích. Vậy mà :( hic hic. Chị bị đau chân nên mình lo giặt giũ quần áo mùa đông một mình. Cũng buồn ghê/
Nhiều cảm xúc mà nó cứ chạy quanh hay đi trốn đâu rồi/ Nhiều mong ước mà cứ thành xa xôi ra sao/ Hình như phải tích lũy kiến thức dần để sau này đi lấy chồng. Dạo này hay lo xa xôi và nghĩ vẩn vơ.
3/10/11
Chị
Mấy ngày hôm nay em chưa thật sự mạnh mẽ để đầu óc tỉnh táo sắc lạnh cho công việc. Nhưng cũng đã xác định tuần này phải bắt tay vào làm việc. Vậy mà đột nhiên chị bị đau. Ngày nay đưa chị vào viện khám, chạy lòng vòng giấy tờ, chiếu chụp xong muộn làm e mệt lử. Bác sĩ bảo chị bị thoát vị đĩa đệm. Từ chiều qua chị đau quá ko đi được. Em ngồi xoa bóp chân, cả đêm lúc đi ngủ nữa.
Chị của em toàn bệnh lặt vặt mà hết nhiều tiền thuốc. Da dễ bị dị ứng, dạ dày viêm. Giờ lại thêm cái lưng. Bao nhiêu lần chị phải uống thuốc và khám chữa. :( Những lúc chăm sóc cho chị em chợt nhận ra rằng: được chăm sóc cho ai đó cũng là một điều ý nghĩa. Làm em nhớ tới những lần em ốm mẹ chăm sóc cho em.
Hà Nội những ngày này đang lạnh nhưng em biết rằng mình cần phải cứng cáp, phải rắn rỏi lên để hòa nhịp với cuộc đời.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)