5/11/13

Tạm quên miền ký ức

Có nhiều miền ký ức ấp ôm mình trong bao năm qua. Đó là triền đê của miền quê thương nhớ. Đó là VTC bỏng cháy khát vọng nghề nghiệp. Đó là những con phố cổ nhỏ xinh, ấm áp ngồi cùng ai xuýt xoa chén trà nóng.

Fai nhắc mình tạm quên miền hý ức thứ 3. Chợt muốn và mong được cầm trên tay chén rượu gạo nhỏ, nhấp môi một chút, nồng nàn một chút trong ngày se lạnh. Nhưng cứ để nỗi thèm thế thôi cho đời ngọt. Có những điều chỉ bất chợt mong còn sẽ ko thực hiện.

Có nhiều khi rất nhớ. Nhưng nén lại, hoặc chỉ cry chút. Sáng nay thức dậy, sau cơn mộng mị về nơi chốn đó. Có một chút sợ sệt. Nỗi sợ mơ hồ với nơi đó. Cơn mộng mị về một người đã từng làm cho mình thấy sợ. Khi thấy sợ người ta sẽ phải tìm cách đối phó.

Mình trước giờ hay đi trốn những vấn đề của mình. Ko đủ sức mạnh để đối diện, phân tích. Cố lên! Hãy cứu mình như mình vẫn cứu mình

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét