Hôm qua mình về đám cưới bạn! Mình những tưởng ký ức một thời phổ thông trong chúng ta lại hiện về. Mọi người trong lớp mình sẽ được ngồi quây quần bên nhau, ăn uống, hát hò và trò chuyện thật nhiều... Nhưng mọi thứ đã ko diễn ra như thế! Mình tiếc lắm!
Bạn, nhân vật chính của ngày hôm qua, bạn cứ chạy đi đâu í. Có lẽ bạn bận! Có thật nhiều bạn bè đến dự đám cưới của bạn: bạn phổ thông, bạn cấp 2, bạn đại học... Một tốp người ngồi bên nhà bạn, vài tốp người ngồi ăn bên nhà bác bạn... Mọi người phân tán quá bạn ah! Muốn nhìn gương mặt nhau thật kỹ (có những người đã mấy năm ko gặp), muốn uống với nhau thật vui... Vậy mà rồi lung tung hết cả!
Mình và mọi người đứng ngoài cổng một lúc lâu vì trời nóng quá! Mẹ bạn cũng đứng đó đợi khách, chào khách. Giá mà bọn mình được nghe giọng mẹ cậu nói, được thấy mẹ cậu mỉm cười với chúng mình... Nhưng ko thế! Bạn cũng chạy qua nói với mọi người một, hai câu rồi bạn đi. Lúc mọi người ăn uống cũng thế! Bạn ào qua rồi đi. Bạn ko nói, ngày mai đưa dâu nếu bạn nào ko bận thì xuống đây đưa tớ về nhà chồng nhé! Và bọn mình cũng ko có viễn cảnh tụ tập, hát hò buổi tối...Mình đã mong đợi nhiều quá phải ko? Có lẽ vì mình đã nghĩ khác bạn...mình buồn...sorry!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét