A biết ko, Tháng 4 dương lịch hàng năm, bao giờ em cũng nhiều cảm xúc rạo rực đón chào cuộc sống, yêu người, yêu đời; yêu cái nắng, cái gió nhè nhẹ giao mùa. Vậy mà Tháng Tư năm nay đã qua 11 ngày, e ko còn chút cảm xúc nào. Hay chưa có lúc nào để e kịp nhận ra cảm xúc ấy..
11 ngày Tháng 4 thì trải qua 7 ngày ốm sốt, nếu ko có những người bạn tốt thì em ko biết mình sẽ ra sao anh ạ.Người yêu thì chỉ được 2 lần nhắn tin và gọi điện. Chuyện tình cảm, có lúc mình ko nắm bắt được anh ạ. Em ko hiểu tại sao, có những người quan tâm thì e lại ko có cảm xúc. E chỉ nghĩ đến một người. Có lẽ quá gắn bó với ánh mắt và khuôn mặt, dáng người ấy nên thật khó để nảy sinh điều j với những vệ tinh khác.
Lúc sốt cao 39 độ, li bì e thấy cuộc sống thật đáng sợ. Thật may là khoảnh khắc ấy qua nhanh. E khỏe và tỉnh lại nên thấy mọi thứ thật đáng yêu, đáng sống. E nhớ đến những ca khúc mà một người anh đã hát: Nhỏ ơi, rồi e ngân nga mấy câu trong bài Lời của gió, Lối nhỏ vài đời... Chẳng hiểu sao những ca khúc có giai điệu đều đều đó làm em thấy bình yên đến lạ. E nhận ra rằng, cuộc sống của em sau này dù có thế nào, e vẫn luôn tìm cách cân bằng được, luôn có thể điều hòa được để ko bao giờ quỵ ngã.
Rồi e lại nghe: Đôi mắt người xưa, Căn nhà màu tím, Hai chuyến tàu đêm của Quang Lê.. Ko ngờ những ca khúc nhạc vàng, trong khoảng thời gian nào đó lại có thể xoa dịu được tâm hồn.
Bố, Mẹ, Chị, E đều đã liên lạc với em trong ngày em ko khỏe như thế này. Nhưng cô bạn của em tốt quá. Ko quản ngại xa xôi, mệt mỏi, tối muộn vẫn đưa em đi khám anh ạ. Có lẽ đó là một người chị em với e mà e luôn ghi nhớ và biết ơn tận đáy lòng.
E ốm nên suy nghĩ linh tinh và lan man một chút. Nhiều khi e cũng ko thể giải thích nổi tại sao mình lại có thể nỗ lực, phấn đấu nhiều đến như vậy cho một tình yêu, người em dành tình cảm - người mà những người bên cạnh em đều trách là ko nhiệt tình với em, ko yêu em nhiều như mong muốn. Cảm nhận của e về tình cảm của anh ấy, e nghĩ a ấy thương và yêu mình, từ ngày chúng e bắt đầu xây dựng tình yêu. E xây dựng tình yêu của mình được hơn một năm. Nhiều lúc mâu thuẫn và bế tắc e ko biết fai làm sao. Nhưng qua lúc đó, mọi cảm nhận của e lại tốt.
Đôi khi em giận chính mình vì quá mâu thuẫn mà gây phiền cho những người thân của em. Giá mà anh ấy đã có người con gái khác, nếu có một sự thực như thế tồn tại thì e lại kiên quyết với lòng mình dễ dàng hơn. Yêu nhau nhưng xa cách, lâu rùi ko gặp,.. Mọi ng càng thương e lại càng giận e ko giải quyết vấn đề của mình.
Cho em thời gian nhé! Để e xem có thể tiếp tục hay lựa chọn một con đường mới..
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét