Bố mẹ đã cho chị em chúng con một hình hài khỏe mạnh, một vóc dáng trưởng thành, một nước da trắng trẻo, một đôi môi tươi tắn. Chúng con đã được lớn lên trong sự giáo dục về nhân cách sống, được đến trường, được sống những tháng ngày lĩnh hội tri thức ở các ngôi trường Cao Đẳng, Đại Học.
Bố mẹ luôn để chúng con được sống đủ đầy, được ăn ngon, mặc đẹp. Con sẽ chẳng bao giờ quên 2 bộ jeans của hãng Live's 12 năm về trước mà Bố mua cho 2 chị em con. Món quà mua từ Thành phố mang về Quê, chẳng có chị em con đi cùng, mà sao vừa vặn đến thế. Con đã giữ và mặc chiếc áo ấy suốt 7 năm. Con đã khóc khi viết những dòng này vì đó là những ký ức thật đẹp, là đôi bàn tay dày và ấm áp ấy.
Con sẽ ko bao giờ quên những ngày con ốm, sốt, đau bụng, u bã đậu.. bố và mẹ đã chở chị em con đi khắp các bệnh viện xa gần khám. Để giờ đây con trưởng thành, nếu con bị ốm, sốt thì bố mẹ vẫn luôn lo lắng xót xa.
Con được đi học, để có một nghề nghiệp làm hành trang vào đời. Bố mẹ đã nuôi con 7 năm Đại học. Tốt nghiệp ra trường, Bố Mẹ mua cho phương tiện đi lại, phương tiện làm việc. Là chiếc xe ga con thích chứ ko phải xe số, là chiếc Laptop Acer xinh xắn và bền. Chị em con đã có một vóc dáng khỏe mạnh, một Bằng tốt nghiệp để đi làm, phương tiện đầy đủ.
Con thấy mình cần phải chăm lo được cho bản thân mình, hiểu biết cập nhật với xã hội. Con thấy mình cần phải có một tổ ấm riêng. Vì hạnh phúc của con là điều đầu tiên. Sau cùng là để bố mẹ phần nào yên tâm về cuộc sống của con sẽ có người kề vai sát cánh, chia sẻ; có người chăm sóc con ngay lúc con ốm đau, khi bố mẹ chưa kịp đến bên con.
Bố mẹ chắc sẽ ko mong con gặp một người: Ko có nghề nghiệp, ko có khả năng tài chính, ko tận tụy với cuộc sống gia đình, ko yêu thương và che chở cho con.. Chắc chắn là như vậy. Cuộc sống ngoài việc mưu sinh còn là đời sống tinh thần vui vẻ, hạnh phúc. Nếu con mình gặp những điều này.. chắc Bố Mẹ sẽ đau lòng lắm!
Con nghĩ, con Rể nếu sống yêu thương và trách nhiệm với con gái mình, thì bố mẹ cũng sẽ rất yêu quý. Con nghĩ, con rể thì sẽ cần thỉnh thoảng về quê thăm Bố Mẹ vợ, sum họp, quây quần ăn những bữa cơm gia đình, kể những câu chuyện làm ăn, công việc của các con/ hỏi thăm sức khỏe của chú bác anh em họ hàng. Con rể có thể ngồi tâm sự với bố mẹ bằng lòng kính yêu, tôn trọng nhiều nhất. Con nghĩ con rể sau này có thể cùng con gái đưa bố mẹ vào bệnh viện khám bệnh, mua thuốc, chăm sóc bố mẹ vợ khi ốm đau. Bố Mẹ chỉ có các con gái, thì con Rể cũng như con Trai. Ngày lễ ngày Tết, con Rể và con Gái đưa các cháu về quây quần bên ông bà. Nhưng quan trọng nhất là cuộc sống của chính các con, vật chất & tinh thần đều ổn. Chỉ như vậy thôi.
Con ko muốn thấy cuộc sống gd "cơm ko lành, canh ko ngọt", đầy những cãi vã, mâu thuẫn. Con muốn chỉ có hạnh phúc, tiếng cười. Có như vậy Bố Mẹ mới phần nào yên tâm.
Con mong lắm cuộc sống của Chị yên ấm, Con sắp tới sẽ yên vui, E con học giỏi. Nhìn về thực tại với những điều chưa như ý làm con thấy rất buồn. Con đã làm những j có thể để giúp chị. Con đã khóc bao nhiêu lần. Con đã bằng cách này hay cách khác để thực hiện những mong ước về một cục diện tươi đẹp của gia đình ta. Con biết rằng chỉ có Hành Đống đúng thì mới cải thiện được tình hình. Nhưng con cần nỗ lực hơn nữa, cho cuộc sống của con, cho cục diện chung một ngày nào đó trở nên hài hòa yên ấm.
Rồi con gái sẽ đi lấy chồng. Câu chuyện sẽ còn tiếp diễn.. Con hi vọng, Chị Em con sẽ là Niềm Vui, ko phải là Nỗi Buồn, là sự trăn trở... khi Bố Mẹ nghĩ tới cuộc sống của chúng con nữa.
Chị và Em hãy làm thật tốt nha!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét