11/8/13

12.08

Gần 2h đêm rồi mà tôi vẫn chưa ngủ được. Một cốc trà vào buổi tối cộng với những chuyện xung quanh cuộc sống làm tôi ko thể yên lòng. Tôi ở một mình. Và việc vào giấc ngủ với tôi thật khó khăn. Giờ này tôi có thể nói chuyện cùng ai. Tôi ko thể làm phiền bất cứ người thân hay bạn bè nào của tôi cả.

Tôi đã nhắc mình sống đơn giản, nhẹ nhàng để cuộc sống của mình thoải mái. Rằng, hãy bỏ xa những chuyện ko fai của bản thân mình thì sẽ bớt đau. Nhưng cảm giác ấy tồi tệ lắm, quá sức chịu đựng lắm.

Tôi ko muốn tạo ra những vách ngăn giữa những người trong gia đình tôi. Ngược lại, tôi muốn nó gần gũi, gắn kết, yêu thương. Bạn có hiểu ko? Ngay khi tôi viết ra những dòng này, tôi cũng sợ làm tổn thương ai đó. Tôi sợ sẽ có chuyện j xảy đến với họ.

Tôi ko muốn nói cho người ấy biết rằng: cảm giác về người kia trong tôi rất tồi tệ. Nhắc đến người kia, là tôi chỉ muốn nổi điên. Tôi xin lỗi nhé! Nhưng thực sự: Tôi ko thể chịu đựng được/ hoặc tôi chưa thể chịu đựng giỏi hơn nữa. Tất cả là một cuộc lừa đảo. Người ấy có biết ko. Đó là cảm nhận của tôi. Xin hãy bình tĩnh và đọc hết những dòng này. Với tôi, nó như một cuộc đánh úp, mà mọi người ko kịp trở tay, ko thể làm gì.

Tôi ko muốn xoáy thêm vào những chuyện đã qua. Vì tôi ko muốn người ấy buồn. Nhưng người ấy có biết ko: người kia đã khiến cho tôi thất vọng. Và liên tiếp những việc người kia làm, đã khiến cho tôi càng thêm cảm giác tồi tệ về họ hơn.Người ấy có biết ko: người kia đã làm một việc mà ở vị trí đó thì ko nên làm thế. Người kia đã ko nghĩ cho thể diện của tôi. Thực đó! Và tôi hoàn toàn mất niềm tin. Tôi ko muốn tin bất kỳ điều gì vào người kia nữa.

Tôi chỉ nghĩ rằng: Nếu thực sự trân trọng tất cả chúng ta. Và nếu nghĩ cho những điều tốt đẹp, người kia ko nên để mọi chuyện xảy ra như thế! Ko nên liên tiếp gây ra sự thất vọng, và bực bội như thế! Thực lòng tôi ko muốn người ấy buồn. Nhưng với tất cả những gì đã xảy ra; với những cảm xúc xấu mà người kia mang lại cho mọi người, tôi cảm thấy rất đau, người ấy có biết ko!

Tôi thực sự lo cho cs của người ấy. Tôi chỉ mong: nếu tôi có cs dư giả, tôi sẽ được giúp đỡ. Tôi sẽ mua tất cả những gì đẹp nhất, tốt nhất tặng người ấy. Chúng ta đã rất gắn bó mà. Người ấy rất thương tôi nữa, phải ko. Tôi khóc. Tôi thương người ấy lắm. Mà tôi lại chẳng thể làm gì.

Tôi đã rút ngắn cái xa lạ, cái bất ngờ bị đánh úp và ko kịp chuẩn bị gì về sự hiện hữu của người kia, bằng sự thân thiện, hài hòa. Và thực lòng, tôi rất muốn gắn kết tất cả. Nhưng người ấy đã thấy đấy, mọi thứ nó cứ tiếp tục diễn ra theo chiều hướng xấu, cảm xúc của tôi về người kia vẫn rất tệ. Sau này, khi người kia và một người đặc biệt đối diện, giao lưu với nhau: tôi rất sợ sẽ xảy ra sự khích bác.

Tôi thật sự lo lắng về điều đó, người ấy ah. Tôi sợ sẽ có chiến tranh lạnh, chiến tranh nóng. Tôi sợ những mâu thuẫn trong quan điểm và cách sống của họ sẽ làm nảy sinh những điều ko hay. Lúc ấy sẽ nhiều người đau lòng. Nên điều tôi mong bây giờ: là ko xảy ra xung đột nào hết.

Viết ra điều mình nghĩ cũng giúp tôi vơi nhẹ nỗi lòng. Tôi mong cảm giác tồi tệ ấy sẽ ko còn nữa. Tôi mong tôi và người ấy có thể làm thay đổi tình hình; giúp cho mọi thứ diễn ra tốt đẹp hơn. Tôi mong sự gắn hết. Người ấy đừng suy nghĩ j nhiều nhé.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét