Gửi con dâu mới của tôi,
Thế là cô đã chính thức bước vào nhà tôi. Cô là người do chính con trai tôi dẫn về và tôi cũng là “tòng phạm” khi chính tay mình đưa cô vào buồng cưới.
Tôi không phản đối cô, cũng không thành kiến gì về cô cả. Mặc dù hồi hai đứa quen nhau, cô đến nhà tôi rất nhiều lần, lần nào cũng mua bao nhiêu quà cáp cho tôi.
Tôi cũng dùng hết chả bỏ đi cái gì (của đáng tội, cô cũng biết chọn đồ lắm, toàn đồ ngon và đẹp) nhưng tôi vẫn chẳng thích hành động ấy của cô. Con gái chưa cưới gì mà đến nhà người yêu lắm thế, không sợ tôi đánh giá à? Cho dù trước đây hồi chưa cưới tôi cũng ăn ở dầm dề ở nhà bố chồng cô để cấy gặt hộ. Nhưng không có nghĩa là tôi đồng tình với cô nhé.
Từ khi đám cưới đã được tổ chức là cuộc đời đã sang trang, trang đen hay trang trắng thì tôi chưa rõ, phải đợi hạ hồi phân giải. Thiên hạ hay đàm tiếu về chuyện mẹ - chồng nàng dâu luôn hằm hè, lườm nguýt nhau, chắc cô đã nghe nhiều lắm và có khi đã chuẩn bị hẳn mấy pho bí kíp để đối phó với tôi rồi cũng nên. Nhưng tôi hứa, tôi đảm bảo với cô, tôi không phải bà mẹ chồng ghê gớm thế.
Các bà bạn tôi biết con trai tôi lấy vợ thì xuýt xoa: “Bà sướng thế, có con dâu hầu hạ rồi nhé!”. Sướng thì chưa thấy đâu mà tôi đã thấy một thiệt hại nhãn tiền to đùng. Đó là tôi sắp mất con trai vào tay cô rồi. Trước đây con trai tôi là chỉ của mình tôi. Giờ thì tôi phải san sẻ nó cho cô, mà chia phần lớn chứ không phải phần nhỏ đâu.
Trước đây có 2 mẹ con với nhau, ông nhà tôi mất sớm. Một tay tôi lo liệu cho nó từ cái quần cái áo, đôi tất, chiếc cà-vạt, đến từng bữa ăn giấc ngủ. Giờ cô về, cô giành hết những quyền lợi đó của tôi. Trước, nó có chuyện gì cũng thủ thỉ tâm sự với tôi, giờ thì dành hết thì giờ để tâm tình với cô. Tôi buồn tủi lắm nhưng biết làm sao được, cuộc đời vẫn phũ phàng thế mà!
Từ khi đám cưới đã được tổ chức là cuộc đời đã sang trang, trang đen hay trang trắng thì tôi chưa rõ, phải đợi hạ hồi phân giải. Thiên hạ hay đàm tiếu về chuyện mẹ - chồng nàng dâu luôn hằm hè, lườm nguýt nhau, chắc cô đã nghe nhiều lắm và có khi đã chuẩn bị hẳn mấy pho bí kíp để đối phó với tôi rồi cũng nên. Nhưng tôi hứa, tôi đảm bảo với cô, tôi không phải bà mẹ chồng ghê gớm thế.
Các bà bạn tôi biết con trai tôi lấy vợ thì xuýt xoa: “Bà sướng thế, có con dâu hầu hạ rồi nhé!”. Sướng thì chưa thấy đâu mà tôi đã thấy một thiệt hại nhãn tiền to đùng. Đó là tôi sắp mất con trai vào tay cô rồi. Trước đây con trai tôi là chỉ của mình tôi. Giờ thì tôi phải san sẻ nó cho cô, mà chia phần lớn chứ không phải phần nhỏ đâu.
Trước đây có 2 mẹ con với nhau, ông nhà tôi mất sớm. Một tay tôi lo liệu cho nó từ cái quần cái áo, đôi tất, chiếc cà-vạt, đến từng bữa ăn giấc ngủ. Giờ cô về, cô giành hết những quyền lợi đó của tôi. Trước, nó có chuyện gì cũng thủ thỉ tâm sự với tôi, giờ thì dành hết thì giờ để tâm tình với cô. Tôi buồn tủi lắm nhưng biết làm sao được, cuộc đời vẫn phũ phàng thế mà!
Vậy trước khi đặt sự an nguy và hạnh phúc của thằng con trai tôi mất bao công sức nuôi lớn gần 30 năm qua vào tay cô con dâu mới của tôi, thiết nghĩ cũng phải dặn dò cô vài điều chứ nhỉ?
Chồng cô - tức con trai tôi rất thích sạch sẽ, gọn gàng, cho dù bản thân nó thay quần áo ra thì toàn vứt lung tung. Tôi chỉ cho cô chỗ nó hay nhét đồ bẩn nhé. Đó chính là gầm giường. Cô cũng đừng có càu nhàu gì khi phát hiện ra vì nó đã như thế gần 30 năm nay rồi, không thay đổi được đâu và nó ghét nhất bị ai phàn nàn về cái thói quen đó đấy.
Con trai tôi nó rất thích ăn món thịt kho tàu nhưng thái thịt phải thái miếng nhỏ thôi đấy. Kho thịt phải vừa mềm tới, màu sắc phải tươi sáng nhưng không được trắng quá, gia vị phải đậm đà… Ôi, còn nhiều thứ phải lưu ý lắm, tôi sẽ dành thời gian thêm để căn dặn cô về vấn đề này.
Cô về đây sống, tôi sẽ không soi mói, không rình mò cô đâu bởi tôi là bà mẹ chồng dễ tính và hiện đại mà. Cả hai đứa cứ việc đi ăn gì tùy thích, đi chơi nơi nào cô muốn và buổi sáng cứ ngủ thoải mái. Tôi chả phải nữ cai ngục mà tôi là bà mẹ nhân hậu, thương con. Cả khu phố đều rõ điều này.
Nhưng đi đâu thì đi miễn không được quá 30 phút. Để bà già này ở nhà một mình mà cô chẳng lẽ không thấy áy náy à? Ăn gì ở ngoài rồi thì cũng phải về ăn thêm 2 bát cơm nữa với bà già này. Chứ không mâm cơm đầy ắp mình tôi ăn bao giờ mới hết?
Chồng cô - tức con trai tôi rất thích sạch sẽ, gọn gàng, cho dù bản thân nó thay quần áo ra thì toàn vứt lung tung. Tôi chỉ cho cô chỗ nó hay nhét đồ bẩn nhé. Đó chính là gầm giường. Cô cũng đừng có càu nhàu gì khi phát hiện ra vì nó đã như thế gần 30 năm nay rồi, không thay đổi được đâu và nó ghét nhất bị ai phàn nàn về cái thói quen đó đấy.
Con trai tôi nó rất thích ăn món thịt kho tàu nhưng thái thịt phải thái miếng nhỏ thôi đấy. Kho thịt phải vừa mềm tới, màu sắc phải tươi sáng nhưng không được trắng quá, gia vị phải đậm đà… Ôi, còn nhiều thứ phải lưu ý lắm, tôi sẽ dành thời gian thêm để căn dặn cô về vấn đề này.
Cô về đây sống, tôi sẽ không soi mói, không rình mò cô đâu bởi tôi là bà mẹ chồng dễ tính và hiện đại mà. Cả hai đứa cứ việc đi ăn gì tùy thích, đi chơi nơi nào cô muốn và buổi sáng cứ ngủ thoải mái. Tôi chả phải nữ cai ngục mà tôi là bà mẹ nhân hậu, thương con. Cả khu phố đều rõ điều này.
Nhưng đi đâu thì đi miễn không được quá 30 phút. Để bà già này ở nhà một mình mà cô chẳng lẽ không thấy áy náy à? Ăn gì ở ngoài rồi thì cũng phải về ăn thêm 2 bát cơm nữa với bà già này. Chứ không mâm cơm đầy ắp mình tôi ăn bao giờ mới hết?
Sáng cuối tuần cô cứ ngủ tẹt ga. Nhưng khi tôi dậy đánh răng rửa mặt xong mà chưa có bữa sáng dọn sẵn là không được đâu đấy. Thông báo với cô, tôi thường dậy lúc 5h30 sáng.
Khi cô chính thức về làm dâu nhà này, tôi xin tuyên bố trao hết cho cô một số công việc đầy thú vị mà tôi đã đảm nhiệm xuất sắc mấy chục năm qua. Chính xác là những việc từ khi tôi được bà nội của chồng cô trao lại khi tôi vừa về làm dâu. Đó là việc quét nhà, lau nhà hàng ngày, giặt quần áo, nấu cơm rửa bát, tổng vệ sinh, giặt chăn chiếu mỗi cuối tuần, đóng cửa mỗi đêm, đổ rác mỗi sáng...
Trong đó, công việc vô cùng quan trọng có liên quan đến hạnh phúc gia đình, hòa khí giữa các thành viên và tình cảm vợ chồng là gì cô biết không? Đó là nấu bữa cơm hàng ngày. Tôi bật mí cho cô một điều nhé, con đường đi qua dạ dày không chỉ là con đường ngắn nhất đến trái tim chồng cô mà cũng là con đường ngắn nhất đến trái tim… tôi đấy!
Khi bàn giao cho cô những công việc cao cả ấy xong, tôi sẽ lui về sau giữ chân giám sát và uốn nắn kịp thời những hành động không đúng của cô. Hy vọng chúng ta sẽ cùng hợp tác vui vẻ trên quan điểm cô làm là chính. Tôi sẽ quan sát và cố gắng tìm tòi những lỗi li ti của cô, moi móc ra rồi thuyết giáo để giúp cô ngày càng hoàn hảo hơn.
Tôi hoàn toàn tân tiến nên cô cứ ăn mặc tự nhiên các loại quần dài và áo cao cổ các loại. Khi nhà ta có đám giỗ, có dịp ăn uống linh đình, sau khi nấu nướng và dọn dẹp xong cô có thể nghỉ ngơi hoặc làm bất cứ việc gì cô thích. Cô cũng tự do đi chợ theo danh sách tôi đã chọn, chỉ việc nộp lại bản ghi chép chi tiêu. Cô tha hồ mở ti vi những lúc tôi vắng nhà và tha hồ tưới cây theo hứng thú, đám hoa lan của tôi mà chết thì cô cũng liệu hồn với tôi.
Cô không phải phục vụ tôi đâu. Tôi cũng biết thời đại này khác xưa, con dâu đâu còn phải phục tùng mẹ chồng như thánh sống nữa, và như thế cũng làm hàng xóm dị nghị. Cô chỉ cần đấm lưng mỗi tối, chở tôi đi tập dưỡng sinh mỗi sáng hàng ngày, hộ tống tôi đến nhà mấy bà bạn chơi cuối tuần, tháp tùng tôi đi lễ chùa, ngoài ra tất cả mọi thứ để tôi làm lấy.
Thêm một điều nữa là, sang năm hai người liệu liệu mà sinh cho bà già này một đứa cháu để ẵm bồng, nhất là cô đấy, ăn uống tẩm bổ vào để có sức mà chuẩn bị mang thai. Công chúa hay hoàng tử bà già này cũng yêu tuốt, miễn là cái giống nhà này. Có cháu bế bà già này sẽ không thèm để ý đến 2 người nữa đâu, tha hồ đi đâu làm gì tôi cũng kệ xác. Lưu ý điểm này cho tôi nhé!
Khi cô chính thức về làm dâu nhà này, tôi xin tuyên bố trao hết cho cô một số công việc đầy thú vị mà tôi đã đảm nhiệm xuất sắc mấy chục năm qua. Chính xác là những việc từ khi tôi được bà nội của chồng cô trao lại khi tôi vừa về làm dâu. Đó là việc quét nhà, lau nhà hàng ngày, giặt quần áo, nấu cơm rửa bát, tổng vệ sinh, giặt chăn chiếu mỗi cuối tuần, đóng cửa mỗi đêm, đổ rác mỗi sáng...
Trong đó, công việc vô cùng quan trọng có liên quan đến hạnh phúc gia đình, hòa khí giữa các thành viên và tình cảm vợ chồng là gì cô biết không? Đó là nấu bữa cơm hàng ngày. Tôi bật mí cho cô một điều nhé, con đường đi qua dạ dày không chỉ là con đường ngắn nhất đến trái tim chồng cô mà cũng là con đường ngắn nhất đến trái tim… tôi đấy!
Khi bàn giao cho cô những công việc cao cả ấy xong, tôi sẽ lui về sau giữ chân giám sát và uốn nắn kịp thời những hành động không đúng của cô. Hy vọng chúng ta sẽ cùng hợp tác vui vẻ trên quan điểm cô làm là chính. Tôi sẽ quan sát và cố gắng tìm tòi những lỗi li ti của cô, moi móc ra rồi thuyết giáo để giúp cô ngày càng hoàn hảo hơn.
Tôi hoàn toàn tân tiến nên cô cứ ăn mặc tự nhiên các loại quần dài và áo cao cổ các loại. Khi nhà ta có đám giỗ, có dịp ăn uống linh đình, sau khi nấu nướng và dọn dẹp xong cô có thể nghỉ ngơi hoặc làm bất cứ việc gì cô thích. Cô cũng tự do đi chợ theo danh sách tôi đã chọn, chỉ việc nộp lại bản ghi chép chi tiêu. Cô tha hồ mở ti vi những lúc tôi vắng nhà và tha hồ tưới cây theo hứng thú, đám hoa lan của tôi mà chết thì cô cũng liệu hồn với tôi.
Cô không phải phục vụ tôi đâu. Tôi cũng biết thời đại này khác xưa, con dâu đâu còn phải phục tùng mẹ chồng như thánh sống nữa, và như thế cũng làm hàng xóm dị nghị. Cô chỉ cần đấm lưng mỗi tối, chở tôi đi tập dưỡng sinh mỗi sáng hàng ngày, hộ tống tôi đến nhà mấy bà bạn chơi cuối tuần, tháp tùng tôi đi lễ chùa, ngoài ra tất cả mọi thứ để tôi làm lấy.
Thêm một điều nữa là, sang năm hai người liệu liệu mà sinh cho bà già này một đứa cháu để ẵm bồng, nhất là cô đấy, ăn uống tẩm bổ vào để có sức mà chuẩn bị mang thai. Công chúa hay hoàng tử bà già này cũng yêu tuốt, miễn là cái giống nhà này. Có cháu bế bà già này sẽ không thèm để ý đến 2 người nữa đâu, tha hồ đi đâu làm gì tôi cũng kệ xác. Lưu ý điểm này cho tôi nhé!
Bước đầu tôi căn dặn vài thứ cơ bản thế là tạm đủ, "tha" cho cô. Khi nào rảnh tôi lại "lưu ý" tiếp giúp cô. Cô là chưa xong với tôi đâu đấy!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét