Hai ngày cuối tuần tôi đều thức dậy quá trễ nải. Nắng từ tấm kính xuyên chói mắt tôi mới mò dậy. Đầu óc trở nên nặng nề hơn. Tôi loanh quanh với mấy việc vặt trong nhà, ăn uống cũng qua loa. Chiều nay nhận được hai lời mời nhưng tôi từ chối cả. Bởi khi lòng ko muốn thì ko nên gây nhầm tưởng cho họ.
Có những chiều cuối tuần, tôi đã chạy xe bên cánh đồng vi vu đầy gió. Có tiếng nói cười trẻ thơ, có niềm vui của em, của chị nhưng trong lòng tôi ko khỏi nhớ về nơi ấy - quê nhà với khói chiều bảng lảng. Điều đó luôn làm tôi phân vân, làm thế này có nên chăng. Luôn mở rộng lòng mình, tôi đã nhắc mình như thế. Với tất cả sự chân thành, tôi đã mang niềm vui đến một khu nhà.
Tôi biết ba tôi có một mong ước làm con tàu nối liền hai bến đỗ sân ga. Chị em gái chúng tôi đã hiểu, đã tâm sự cùng nhau rất nhiều, đã hành động để mang những niềm vui gieo lên mắt ba tôi. Có những chiều tôi ngồi hàng giờ trên những chuyến xe đến một nơi vừa gần gũi vừa xa lạ. Tôi tưởng rằng, những việc làm nhỏ, những bàn tay thon xinh của chị em chúng tôi cùng chung mục đích, sẽ làm được điều kì diệu khiến bầu trời trở nên xanh trong yên bình hơn.
Nhưng ko phải thế, người ta ko thể như những điều tôi mong ước. Khó khăn lắm khi vẫn còn những so sánh, so bì, đòi hỏi. Tôi nhận ra sức mình mỏng lắm khi bao nhiêu rắc rối vẫn đến. Những phút giây nghe điện thoại từ mẹ tôi, tôi bắt đầu thấy bế tắc, mệt mỏi. Quê hương là những ngày trở về tôi dạo bước trên bờ đê, thả hồn mình theo màu xanh bao la của cánh đồng, là những phút giây trò chuyện mà đầu óc căng lên vì lắng nghe bao câu chuyện nội ngoại, đưa ra những lời khuyên...
Có những khi tôi dành cho mình một quãng nghỉ để đầu óc tỉnh táo, sáng suốt hơn khi nhìn lại chuyện mình. Tôi sẽ còn trò chuyện nhiều lắm, với những người mà tôi yêu thương. Sự khỏe mạnh, tinh thần thoải mái và những điều ước của mỗi cá nhân được thực hiện chính là niềm vui cho tôi. Cả riêng tôi nữa, tôi sẽ là niềm tin, là điểm tựa tinh thần của mọi người. Tôi sẽ dõi theo và cân nhắc từng hành động của mình. Vững vàng lên nhé.
Mái đầu xanh đã chứa nhiều trăn trở rồi kìa :)
Trả lờiXóaEm ơi xanh lên đi em, vì ngày xanh kia đâu còn bao lâu, nghen.
Đọc và chia sẻ entry này thôi nghen.
Vâng ạ.
Trả lờiXóa