13/7/13

Làm sao để chúng ta hiểu nhau

Có một khoảng cách quá lớn giữa chúng ta có fai ko anh! 22:24 đèn nick face anh vẫn sáng. cả e cũng thế. Chúng ta ko chào nhau. Hôm wa a gọi em lúc 1 giờ trưa. A hỏi: có ăn bánh ngọt ko để a mua. A biết đó là thứ e thích. Rồi a lại hỏi tiếp: E có xuống cổng Đài uống cafe ko? A biết e thích cafe giải trí giữa giờ. Hai câu hỏi em đều trả lời: Ko. E đã từ chối Anh. Từ chối cơ hội để chúng ta gần nhau. Trước đó một ngày, a gọi hỏi e H thi xong chưa? Có làm được bài ko. Giọng a quan tâm và trìu mến! A cũng vẫn thường quan tâm em như thế. A biết em thích bánh Su Kem. Đã mấy lần a đưa e vào tiệm bánh đó. Chúng mình cùng ăn bánh và uống trà. Sao chúng mình hợp nhau thế mà giờ chúng mình xa nhau. Khoảng cách chúng mình lớn quá fai ko? Chị đó vừa Post ảnh, đó là 1 câu nói: "Hãy là một người mạnh mẽ, ngay cả khi bạn có mọi lý do để yếu đuối, sụp đổ". Hôm trước chị đó cũng post một câu: "Chia tay ko fai là để yêu lại tốt hơn; chia tay để được bình yên".

Ko hiểu sao em lại thấy giận khi đọc những câu đó! Thấy những điều đó! Vì em biết, chị đó đang đứng về phía ai. Chị đó cho rằng: chỉ có 2 người biết buồn, có 2 người là đáng được bênh vực. Còn e là kẻ đáng trách! Có nên nghĩ như vậy chăng. Vì chị đó thì liên quan gì, chị đó thì có ý nghĩa gì. Chị đó là thứ xung quanh anh. E ko thể yêu anh mà bỏ qua những thứ xung quanh anh. Bởi những người đó hiện diện trong cuộc sống của anh. Những người đó đến nhà anh ăn cơm. Một cá,ch thường xuyên. Và luôn đứng về phía một người ko fai em. Em ý thức được điều đó. Vì vậy em đã làm nhiều việc bày tỏ thiện chí, một cách chân thành nhất. Với những người từng trải như thế, e ko nghĩ rằng: con mắt của họ lại ko nhận ra em là người như thế nào. Tại sao. E ko cảm nhận được sự ủng hộ nhiều từ người đó dành cho em và anh. Thực ra, ai cũng biết rằng, điều quan trọng nhất là hai chúng ta.

Nếu chúng ta có đủ hòa hợp với nhau, chúng ta sẽ đi cùng nhau đến hết cuộc đời. Quan trọng là tình cảm chúng ta với nhau như thế nào. Vậy tại sao ko vun vén và ủng hộ cho e và anh! Chúng ta có đủ sức mạnh để vượt qua những khoảng cách đó ko? A bảo rằng: chị ấy ko fai là người trong gia đình. Nhưng mức độ thân thiết quá nhiều. Tất cả những gì em nhận thấy, nó chỉ là khoảng cách rất lớn. Chúng ta ko ai hoàn hảo. Vậy sao ta ko cổ vũ cho những điểm tốt của mỗi người và nhắc nhở nhẹ nhàng về những điểm cần chỉnh sửa. Chỉ tạo áp lực cho nhau, nói rằng, em phải thế này, em phải thế kia. Em đã cố gắng! A có biết ko! A có hiểu cho suy nghĩ và cảm xúc của e ko. Có thể do quan điểm sống của hai đối tượng khác nhau nên đứng trước một hành động, lại có sự hiểu lầm.

Chuyện j đang xảy ra thế nhỉ! Em đã thấy mọi thứ rất hòa hợp cơ mà. Mọi thứ ổn đấy chứ. Tại sao giờ lại thấy giữa 3 người có những vấn đề tồn tại. Đã có lúc em thấy e và a được tạo điều kiện, được vun vén, ủng hộ. Nhưng tại sao lại còn những thử thách. Hay đó mới là đời sống thật. Một Sự Thật tồn tại là khoảng cách giữa chúng ta. Anh, giờ đang ko thể bước qua khoảng cách đó. Em giờ đang do dự, ko dám đánh cược cuộc đời mình. Có phải em đang nhầm, đánh giá vấn đề nhỏ thành to, cái nhỏ nhặt thành cái to tát. Mẹ em bảo, đừng nên gượng ép. Và em đã nhớ một câu trong một bài hát tiếng Anh: ở bên em, anh được là chính mình, a nhận ra giá trị con người mình và anh mạnh mẽ hơn... Phải dừng lại , đến giờ đi ngủ rồi. Sáng mai dậy có sức khỏe đưa em đi thi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét