20/7/13

Ngày tệ nhất

Những lúc yếu lòng nhất tôi lại tìm đến đây bạn ơi! Tôi rất muốn cho bạn thấy tôi trong một hình ảnh vui tươi, khỏe khoắn đón chào cuộc sống. Nhưng cho tôi được khóc một lần này thôi! Tôi thường nghĩ, mọi chuyện đều có cách giải quyết. Vì thế nhiều lúc tôi đã thấy mình ung dung tự tại, khi làm chủ được suy nghĩ và cảm xúc của mình. Và ko ai có thể áp đặt suy nghĩ đến cho tôi. Nếu tôi nhận thấy nó là trái thì người ta ko thể ép tôi nghĩ là phải; mọi thứ phải đi từ sự tự nguyện, từ trong sự nhìn nhận của tôi. Chỉ muốn bạn biết rằng, có rất nhiều lúc tôi vui vẻ! Tôi ko ủy mị lắm đâu.

Tôi thường hay ốm nhẹ: chóng mặt khi đi nắng mà ko đội mũ, đau đầu khi quá căng thẳng, dễ đau bụng nếu trong đồ ăn có thành phần ko đảm bảo. Tôi ko dám khóc về Đêm, vì sáng ra đầu tôi đau như búa bổ. Tôi thường hay phải uống thuốc giảm đau mỗi khi căng thẳng. Lúc này tôi thấy mình như trẻ thơ, muốn trở về bên mẹ để mẹ pha cho tôi cốc sữa nóng và đưa cho tôi chiếc bánh ngọt. Mẹ sẽ mang đến cho tôi một mâm cơm thịnh soạn, ấm cúng hương vị gia đình. Mẹ của tôi rất hiểu tôi và luôn lắng nghe tôi. Hnay thôi, hãy cho tôi được làm trẻ thơ!

Hnay tôi có chút thất vọng vì vài điều, trong đó có một chút thất vọng về bản thân mình. Đó là khi xử lý 1 tình huống của công việc. Tôi ghi nhớ ko lặp lại sai lầm đó. Tôi thường ko muốn nói những lời làm tổn thương  những người thân thiết với mình. Chính vì thế, những lúc rất giận và thất vọng, tôi cố kìm mình xuống. Lời nói là thứ người ta thường nhớ lâu. Nhưng những người yêu thương nhau thực sự thì sẽ dễ bỏ qua cho nhau, phải vậy ko? Tôi lúc này đang mang trong mình tâm trạng rất tồi tệ. Tôi chỉ viết được ra những dòng suy nghĩ ko đầu ko cuối thế này. Ko có câu chuyện nào để kể. Cho tôi trôi một hôm nay thôi! Mai tôi về nhà rồi. Tôi sẽ suy nghĩ xem, tôi có thể làm điều j tốt cho mẹ và em tôi. Tôi có thể làm điều gì giúp những người thân của Tôi. Tôi cũng fai làm những điều tốt cho mình nữa.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét